Ta Có Một Đạo Lữ Là Nữ Đế - Chương 49: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:00:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thoáng chốc, một tháng nữa trôi qua,
Ngoại môn cốc Thanh Vân Kiếm Tông hôm nay, trở nên đặc biệt náo nhiệt.
Bởi vì hôm nay là ngày Ngoại môn Thanh Vân Kiếm Tông, tổ chức Đại bỉ tân nhân cho các tử mới nhập môn.
Từ đến nay, phàm là tử nào nổi bật trong Đại bỉ tân nhân, đều sẽ trở thành Thập đại tử ngoại môn , đó tiến nội môn, tỏa sáng phong thái.
Đặc biệt là tử đoạt quán quân trong Đại bỉ tân nhân, thường sẽ trở thành nhân vật phong vân của thế hệ mới Thanh Vân Kiếm Tông.
Vì , tưởng chừng chỉ là một cuộc thi của các tử mới nhập môn.
nhiều tử ngoại môn đều tạm gác việc tu luyện, vội vã đến xem, ngay cả Thập đại tử ngoại môn, trừ những việc thể kịp trở về tông môn, những còn , đều đến hiện trường.
Không những , ngay cả vài vị trưởng lão ngoại môn hiếm khi lộ diện, cũng đến xem náo nhiệt.
“Ngũ trưởng lão, ngờ ngươi cũng nhã hứng, đến xem Đại bỉ tân nhân a!”
Trên Ngoại môn cốc, một tiếng vang lên, Thất trưởng lão Tôn Vật Lễ, thấy Ngũ trưởng lão Trương Nhược Ngu cùng xuất hiện, lập tức chào hỏi.
Nghe , Ngũ trưởng lão Trương Nhược Ngu cũng đáp:
“Lão phu đến xem Kiếm Tông của , xuất hiện nhân tài mới nào .
Ngược , ngờ Thất trưởng lão cũng nhã hứng !”
Lời dứt, giọng Thất trưởng lão vang lên:
“Mục đích đến đây, cũng giống như Ngũ trưởng lão, xem xem đám tiểu tử , thể mang bất ngờ gì !”
Nói xong, Thất trưởng lão ánh mắt chuyển động, mở miệng :
“Ngũ trưởng lão, nhớ đây khi chiêu mộ tử, ngươi hình như thưởng thức tử vượt qua Vấn Kiếm Tam Quan , sẽ đặc biệt đến đây, xem biểu diễn chứ?”
Nghe , Ngũ trưởng lão liếc Thất trưởng lão một cái, :
“Thất trưởng lão quả nhiên huệ nhãn như cự (mắt sáng như đuốc) a!”
Nói xong, Ngũ trưởng lão ánh mắt quét qua bộ Ngoại môn cốc, nhưng phát hiện động tĩnh của Chu Vân Phàm.
Và ngay khi y chuẩn thu hồi ánh mắt, chợt phát hiện lối Ngoại môn cốc động tĩnh bất thường.
Lúc , tại lối Ngoại môn cốc.
Sở Vân Phàm từ Thanh Yêu Sơn Mạch trở về, chuẩn tham gia Đại tỷ tân nhân.
Chỉ là, y , còn kịp bước Ngoại Môn Cốc, chặn ngay lối .
Và kẻ chặn y, chính là một trong Thập Đại Đệ Tử Ngoại Môn, Vương Tử Kiều.
Phía Vương Tử Kiều, còn hai tử Ngoại môn với tu vi Võ Sơ Cảnh đỉnh phong, tựa như hai tên tùy tùng.
Các tử Ngoại môn tu vi Võ Sơ Cảnh đỉnh phong của Thanh Vân Kiếm Tông, thực lực nếu đặt trong bộ Ngoại môn Thanh Vân Kiếm Tông, cũng thuộc hàng nhất lưu.
Việc thể khiến hai tử Ngoại môn với tu vi Võ Sơ Cảnh đỉnh phong cam tâm tùy tùng, cho thấy thực lực của Vương Tử Kiều hề đơn giản.
“Đệ của !”
Một giọng phần lạnh lùng vang từ miệng Vương Tử Kiều.
Nghe , Sở Vân Phàm thản nhiên đáp:
“Ta quen ngươi, của ngươi cũng liên quan gì đến .
Tránh , ngươi cản đường !”
Nói xong, Sở Vân Phàm liền tiếp tục bước tới.
Tuy nhiên, hai phía Vương Tử Kiều một nữa chặn đường Sở Vân Phàm.
Lúc , giọng của Vương Tử Kiều vang lên:
“Đệ của tên Vương Đại Lực, từ khi nó nhập môn đến nay, chỉ từng xung đột lớn với ngươi.
Hiện tại, nó mất tích hơn hai tháng .
Thời gian nó bắt đầu mất tích, cơ bản là trùng khớp với thời gian ngươi rời khỏi tông môn.
Và trong suốt hơn hai tháng ngươi rời tông môn, ngươi vẫn luôn trốn ở bên ngoài, chịu trở về.
Ngươi thử xem, của liên quan gì đến ngươi!”
Giọng của Vương Tử Kiều ngày càng lạnh lùng, tựa như xu thế tùy thời động thủ.
Thế nhưng, Sở Vân Phàm chẳng hề bận tâm, y chỉ khẽ đẩy hai tay, liền đẩy hai mặt , tiếp tục bước trong sơn cốc.
Và lúc , giọng của Vương Tử Kiều, vang lên thứ ba.
“Nếu ngươi dám bước thêm một bước, kết cục sẽ như !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-co-mot-dao-lu-la-nu-de/chuong-49.html.]
Lời dứt, một tử Ngoại môn tu vi Võ Sơ Cảnh đỉnh phong khác, đột nhiên bước từ một bên.
Trong tay , đang xách theo một .
Khi thấy trong tay kẻ , bước chân của Sở Vân Phàm, lập tức dừng tại chỗ.
Nguyên nhân, đương nhiên vì sợ hãi.
Mà là vì, đang xách , chính là Trương Tam.
Lúc Trương Tam, tình hình , mặt mày sưng vù, hai tay hai chân cũng rũ xuống, m.á.u me dính đầy .
Nếu là bình thường, chỉ nghĩ Trương Tam chỉ vài vết thương ngoài da.
Sở Vân Phàm với tư cách một “lão” y sư, liếc mắt một cái liền nhận , hai tay hai chân của Trương Tam, đ.á.n.h gãy.
Khi thấy cảnh tượng , Sở Vân Phàm chỉ cảm thấy lòng buồn bực, nộ hỏa tràn ngập lồng ngực.
Y tiếp tục Trương Tam, bởi vì y đành lòng thấy t.h.ả.m trạng của đối phương lúc .
Và y chỉ Trương Tam một cái, liền từ trong mắt đối phương thấy sự chân thành.
Rất rõ ràng, Trương Tam hề chọn phản bội y.
Bởi vì, nếu Trương Tam kể chuyện y g.i.ế.c ba Vương Đại Lực, thì Trương Tam lúc sẽ t.h.ả.m trạng .
Mà giờ phút đón đợi y, cũng sẽ Vương Đại Lực và những kẻ khác, mà là chấp pháp đội của Thanh Vân Kiếm Tông.
Nghĩ đến đây, Sở Vân Phàm trong lòng chút nghẹn ứ.
Bởi vì Trương Tam, là vì y, mới đ.á.n.h thành thế .
Mèo con Kute
Sở Vân Phàm đầu , chằm chằm Vương Tử Kiều.
Ánh mắt y, vô cùng bình tĩnh.
Chỉ là, sự bình tĩnh chút đáng sợ, tựa như vẻ lạnh nhạt, bình thản của yêu thú khi c.ắ.n xé con mồi.
“Chẳng Ngoại môn phép tùy ý đ.á.n.h tử đồng môn , vì ngươi còn đây?”
Lời của Sở Vân Phàm cũng bình tĩnh.
vẻ bình tĩnh , ẩn giấu, là nộ hỏa cuồng bạo.
Lúc , Sở Vân Phàm phẫn nộ, chỉ vì Trương Tam đ.á.n.h thành thế , mà còn vì sự lãnh đạm của tông môn.
Trương Tam đ.á.n.h nông nỗi , kẻ hành hung vẫn ngang ngược đây.
Sở Vân Phàm tin, mắt của chấp pháp đội, là mù.
Nếu như , thì chỉ một khả năng.
Đó chính là, chấp pháp đội căn bản ý định xử lý chuyện .
Và lúc , Vương Tử Kiều cũng cho Sở Vân Phàm câu trả lời:
“Vì ư?
Rất đơn giản, bởi vì các ngươi chỉ là lũ kiến hôi.
Thanh Vân Kiếm Tông rộng lớn như , sẽ bận tâm đến việc một con kiến hôi tàn phế trong tông môn.
Đương nhiên, cũng sẽ bận tâm, thiếu một hai con kiến hôi .”
Nói đến đây, ý của Vương Tử Kiều, rõ ràng.
Nếu Sở Vân Phàm còn ngoan ngoãn, sẽ ngại g.i.ế.c .
Đáng tiếc, Sở Vân Phàm dọa mà lớn lên.
“ ! Chẳng ai bận tâm đến phận của một con kiến hôi.”
Sở Vân Phàm vô cùng bình tĩnh .
Giây tiếp theo, thể Sở Vân Phàm đột nhiên vọt .
Tuy nhiên, y hề động thủ với Vương Tử Kiều, mà là đoạt Trương Tam từ tay kẻ , đó bước về phía thạch thất của .
Lúc , ánh mắt Vương Tử Kiều khẽ động, liền định sai tiếp tục chặn Sở Vân Phàm.
Thế nhưng, đúng lúc , giọng của Sở Vân Phàm, từ phía vọng .
“Sau Đại tỷ tân nhân, sẽ khiêu chiến ngươi.”
Một câu đơn giản, khiến Vương Tử Kiều dừng hành động ban đầu.
“Khiêu chiến ? Thú vị thật!”
Vương Tử Kiều bóng lưng Sở Vân Phàm rời , mặt tràn đầy vẻ lạnh.