Ta Có Một Đạo Lữ Là Nữ Đế - Chương 157: Một tia sinh cơ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:02:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đồng thời khi , trong ánh mắt Minh Nguyệt, rõ ràng lộ vẻ cầu khẩn.
Thấy cảnh , Sở Vân Phàm đột nhiên ngộ .
Thì , Minh Nguyệt gọi Lý Minh Thiên chuẩn linh linh quả, chỉ là để đ.á.n.h lạc hướng Lý Minh Thiên, đó những lời với .
Mà ý của Minh Nguyệt cũng rõ ràng, chính là Lý Minh Thiên tình hình thực tế của nàng, để tránh đau lòng.
"Hai , quả thật là tình nghĩa vợ chồng sâu nặng!"
"Một ôm hy vọng, liều mạng cứu chữa."
"Một thiện ý giấu giếm, một đau buồn."
Nói thật, Sở Vân Phàm chút khâm phục Lý Minh Thiên và Minh Nguyệt cặp vợ chồng .
Trong thế giới tu chân nơi cá lớn nuốt cá bé, thực lực chí thượng , vẫn tình yêu chân thành đến .
về ý nghĩ của Minh Nguyệt, y ý kiến khác.
Bởi , y trực tiếp đồng ý lời thỉnh cầu của Minh Nguyệt, mà cất lời:
"Minh Nguyệt phu nhân, hiểu ý của nàng."
"Chỉ là, nàng từng nghĩ qua ?"
"Lý thành chủ vì cứu nàng, ngày đêm đều cố gắng nghĩ đủ cách."
"Kết quả một ngày phát hiện, nàng đột nhiên lìa bỏ y mà , tất cả những gì y đây, đều là uổng công vô ích."
"Nàng nghĩ, y thể chấp nhận đả kích lớn lao bất ngờ ?"
Sở Vân Phàm lời , chỉ thấy sắc mặt Minh Nguyệt lập tức biến đổi, vẻ kinh hãi hiện rõ.
Rất hiển nhiên, câu của Sở Vân Phàm, đ.á.n.h trúng yếu điểm, vạch trần một sự thật mà Minh Nguyệt vẫn luôn đối mặt trong lòng.
Kỳ thực, Minh Nguyệt tự nào từng nghĩ đến điểm .
Chẳng qua, nàng đối mặt, cũng suy nghĩ sâu xa mà thôi.
Mà giờ đây, Sở Vân Phàm đặt hiện thực tàn khốc mắt nàng, khiến nàng thể đối mặt.
Nhất thời, Minh Nguyệt rơi trong sự giằng xé, rốt cuộc nên sự thật cho Lý Minh Thiên .
Tuy nhiên, còn đợi nàng nghĩ đáp án cho vấn đề , bên ngoài cửa tiếng bước chân vang lên.
Hiển nhiên, là Lý Minh Thiên trở về.
Lại còn tự bưng linh linh quả , mục đích là để tránh kẻ hạ nhân phiền Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt trông thấy cảnh tượng , trong lòng hiểu rõ hành động và dụng ý của Lý Minh Thiên, chợt cảm thấy nội tâm càng thêm thống khổ và hoang mang.
Sở Vân Phàm tự nhiên cũng điều .
Nói thật, đồng là nam nhân, vẫn thương cảm cho Lý Minh Thiên.
Phu nhân của chẳng còn sống bao lâu, nhưng bản che mắt, chẳng gì, vẫn đầy hy vọng tìm luyện đan.
Tuy đây là lời dối thiện ý của Minh Nguyệt.
Thế nhưng, vấn đề sẽ biến mất theo sự che giấu, chỉ càng lúc càng lớn hơn.
Khi lời dối trá vạch trần, thứ nghênh đón Lý Minh Thiên, sẽ là đả kích càng thêm tàn khốc.
“Thôi , cứ dốc lực !”
Sở Vân Phàm khẽ thở dài trong lòng một tiếng.
Hắn còn chẳng cần bắt mạch cho Minh Nguyệt, nàng trúng độc sâu đến mức nào, còn nghiêm trọng hơn cả Lâm Thiên Nhai đây, về cơ bản ở tình trạng vô phương cứu chữa.
Thế nhưng, trong lòng đành, vẫn quyết định tay giúp cặp đôi thâm tình một phen.
Bởi , Sở Vân Phàm mở miệng :
“Lý Thành chủ, linh linh quả . Ta tiên sẽ bắt mạch cho lệnh phu nhân!”
Lời của Sở Vân Phàm , Lý Minh Thiên và Minh Nguyệt, lập tức đều vô cùng kinh ngạc mà chằm chằm , đồng thanh hỏi:
“Bắt mạch? Ý tứ gì?”
Thanh Vân Đại Lục hề khái niệm bắt mạch, bởi Lý Minh Thiên và Minh Nguyệt, đều hiểu ý tứ trong câu của Sở Vân Phàm.
Thấy , Sở Vân Phàm liền giải thích một câu đơn giản.
“Chính là để Minh Nguyệt phu nhân vươn cổ tay , cho kiểm tra tình hình bên trong cơ thể!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-co-mot-dao-lu-la-nu-de/chuong-157-mot-tia-sinh-co.html.]
Nghe , Lý Minh Thiên chợt bừng tỉnh gật đầu.
Còn Minh Nguyệt thì do dự, nên để Sở Vân Phàm kiểm tra .
Thế nhưng, đúng lúc , Sở Vân Phàm đến bên cạnh nàng, mở miệng :
“Minh Nguyệt phu nhân, thường ngôn câu, xe đến núi tất đường, thuyền đến cầu ắt tự thẳng.
Nàng cứ để kiểm tra một phen, , thể phát hiện chút gì đó, tìm biện pháp giải quyết hơn thì !”
Nghe câu của Sở Vân Phàm, sắc mặt Minh Nguyệt thả lỏng, lúc mới vươn cổ tay .
Thấy , Sở Vân Phàm liền bắt đầu bắt mạch cho nàng.
Bắt mạch xong, Sở Vân Phàm bảo Minh Nguyệt há miệng, lè lưỡi, kiểm tra chất lưỡi và rêu lưỡi của nàng.
Minh Nguyệt tuy đối với hành vi lè lưỡi , chút hiểu và ngượng ngùng, nhưng khí chất trầm tự tin Sở Vân Phàm, cho nàng một cảm giác tín nhiệm khó tả, bởi nàng vẫn theo.
Còn về phần Lý Minh Thiên một bên, tuy cũng hiểu hành vi lè lưỡi .
Thế nhưng dựa sự hiểu của , Sở Vân Phàm đối mặt với Hương Phi còn thể thu phóng tự do, phu nhân nhà tuy cũng là mỹ nhân, nhưng cũng chẳng đến mức khiến Sở Vân Phàm chuyện gì vượt quá khuôn phép.
Bởi , cũng ngăn cản.
Chỉ là, một câu tiếp theo của Sở Vân Phàm, khiến sắc mặt đại biến.
Bởi vì, khi Sở Vân Phàm kiểm tra xong rêu lưỡi của Minh Nguyệt. Bỗng nhiên với một câu.
“Lý Thành chủ, một lời, nên !”
Khi câu , trong lòng Lý Minh Thiên nghi ngờ gì là hoảng loạn.
Mèo con Kute
Bởi vì, thông thường chỉ cần xuất hiện câu , liền nghĩa là tiếp theo sẽ lời .
Lời nên , trực tiếp .
Chỉ những lời nên , mới hỏi nên .
Thế nhưng, sự thật luôn đối mặt, Lý Minh Thiên điều chỉnh tâm trạng, đáp:
“Có bất kỳ tình huống nào, Huyền Viên cứ thẳng thắn !”
Nghe câu trả lời , Sở Vân Phàm đầu Minh Nguyệt một cái, thấy đối phương vẻ mặt do dự, ngăn cản, lúc mới chậm rãi :
“Thật giấu giếm gì, theo như kiểm tra của , trong cơ thể Minh Nguyệt phu nhân hai loại độc tố đan xen , ăn sâu huyết mạch cùng ngũ tạng lục phủ, , khắp nơi đều là độc, cho dù Ngũ Độc Đan cực phẩm, cũng khó thể hữu hiệu, chẳng còn sống bao lâu!
Theo suy đoán, cứ như , Minh Nguyệt phu nhân nhiều nhất chỉ còn nửa năm thời gian thể sống!”
Lời của Sở Vân Phàm thốt , đồng tử Lý Minh Thiên chợt co rút, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi, sắc mặt cũng lập tức trở nên tái nhợt.
Tuy sớm chuẩn tâm lý, nhưng vẫn thể chấp nhận câu của Sở Vân Phàm, đến mức cả tại chỗ ngây ngốc yên.
Ngay đó, như tìm thấy cọng rơm cứu mạng, bỗng nhiên tự lẩm bẩm:
“Không thể nào! Trước đây Đan Hoàng tiền bối còn Minh Nguyệt năm năm thời gian.
Nay mới nửa năm trôi qua, thể chỉ còn nửa năm!”
Nói xong, Lý Minh Thiên Sở Vân Phàm, mở miệng :
“Huyền Viên , ngươi kiểm tra sai , kiểm tra nữa ?”
Nói thật, nếu tận mắt chứng kiến thiên phú luyện đan của Sở Vân Phàm, Lý Minh Thiên giờ khắc nhất định sẽ nghi ngờ trình độ chữa bệnh của Sở Vân Phàm, cho rằng đang khoác lác, đó trực tiếp động thủ đuổi , căn bản sẽ như bây giờ, khách khí mời Sở Vân Phàm kiểm tra một nữa.
Còn Sở Vân Phàm câu của Lý Minh Thiên, trả lời , chỉ khẽ thở dài một , đó đầu với Minh Nguyệt:
“Minh Nguyệt phu nhân, nàng xem, Lý Thành chủ ngay cả tin tức còn thể chịu đựng nổi, thể chịu đựng nỗi thống khổ khi nàng đột nhiên rời xa !”
Nghe câu của Sở Vân Phàm, Minh Nguyệt cuối cùng hạ quyết tâm, từ trạng thái rối rắm bước , mở miệng với Lý Minh Thiên:
“Thiên ca, kỳ thực đây, Đan Hoàng tiền bối , là chỉ còn một năm thời gian.
Chẳng qua, vì đau lòng, đặc biệt bảo Đan Hoàng tiền bối sửa lời thành năm năm thời gian.”
Nói xong, trong mắt Minh Nguyệt hiện lên vẻ bi thương nồng đậm.
Mà lời của nàng , giống như cọng rơm cuối cùng đè c.h.ế.t lạc đà, khiến hy vọng nhen nhóm trong lòng Lý Minh Thiên, hóa thành tuyệt vọng.
Chỉ thấy ngây dại Minh Nguyệt, môi mấp máy, dường như gì đó, nhưng chẳng cách nào mở miệng .
Còn Minh Nguyệt trông thấy Lý Minh Thiên phản ứng như , nước mắt trong mắt, tự chủ mà trượt xuống.
Thế nhưng, đúng lúc , Sở Vân Phàm đột nhiên mở miệng :
“Kỳ thực, loại bỏ độc tố trong cơ thể Minh Nguyệt phu nhân, để nàng trọng hoạch sinh mệnh, là hy vọng!”