Ta Có Một Đạo Lữ Là Nữ Đế - Chương 147: ---Vương Gia Chấn Động
Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:02:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mang theo chút phấn khích, Chu Vân Phàm mở nhẫn trữ vật của Vương Khởi Phong.
Vừa mở , một luồng sáng chói mắt đ.â.m thẳng thức hải của Chu Vân Phàm.
Nhìn kỹ , Chu Vân Phàm mới phát hiện.
Nguồn gốc của ánh sáng, là một đống Linh Thạch chất thành núi nhỏ.
Sơ lược đếm qua, ít nhất cũng mười vạn Linh Thạch.
Bên cạnh đống Linh Thạch , Chu Vân Phàm còn phát hiện một đống Linh Thạch khác thể tích nhỏ hơn, nhưng lớn hơn về kích thước, và chất liệu càng thêm trong suốt, lấp lánh.
Đống Linh Thạch chính là trung phẩm Linh Thạch, lượng một ngàn viên, theo tỷ lệ một trung phẩm Linh Thạch đổi một trăm hạ phẩm Linh Thạch, đống trung phẩm Linh Thạch cũng tương đương với mười vạn hạ phẩm Linh Thạch.
Và đây mới chỉ là Linh Thạch, đó, Chu Vân Phàm phát hiện trong nhẫn trữ vật một thanh trường đao cấp bậc thượng phẩm linh khí.
Thanh trường đao thượng phẩm linh khí , nếu đổi sang hạ phẩm Linh Thạch, cũng ba mươi vạn.
Ngoài , Chu Vân Phàm còn phát hiện mấy bình đan d.ư.ợ.c tứ giai trong nhẫn trữ vật.
Có liệu thương đan tứ giai, giải độc đan tứ giai, thậm chí còn một bình hồi linh đan tứ giai quý giá.
Cái gọi là hồi linh đan, chính là đan d.ư.ợ.c khi dùng , thể nhanh chóng khôi phục linh lực trong cơ thể cường giả Võ Tôn Cảnh.
Đan d.ư.ợ.c bình thường lẽ vô dụng, nhưng nếu gặp kẻ địch ngang sức ngang tài, chiến đấu lâu dài, thì nó tương đương với một sinh mạng thứ hai.
Ngoài những thứ , còn trong nhẫn trữ vật đều là vật tạp.
Mặc dù trong đó một cuốn võ kỹ, hơn nữa còn là võ kỹ địa giai cao cấp, nhưng là một môn đao pháp, chính là 《Bá Vương Đao Pháp》 gia truyền của Vương gia.
Đương nhiên, 《Bá Vương Đao Pháp》 trong nhẫn trữ vật chỉ là bản chép tay, chỉ chiêu thức động tác, tinh túy thật sự ghi .
Còn 《Bá Vương Đao Pháp》 chân chính, thì cất giấu sâu trong Vương gia.
Chu Vân Phàm dùng kiếm, nên đao pháp vốn cũng vô dụng, vì thế cũng để ý.
Nói tóm , đối với thu hoạch hôm nay, thỏa mãn.
Cộng thêm kiện nội giáp phòng ngự thượng phẩm Vương Khởi Phong, Chu Vân Phàm thu hoạch hơn một trăm vạn hạ phẩm Linh Thạch.
Một trăm vạn, con , nghi ngờ gì là khổng lồ.
Lấy Lâm gia của Lâm Thiên Thiên ví dụ, phát triển mấy chục năm, cả gia tộc cũng nổi một trăm vạn Linh Thạch.
Mà Chu Vân Phàm nay một lúc, điều khỏi khiến cảm thán một câu:
“Quả nhiên, hoạnh tài bất phú, ngựa thảo bất phì.
Lần , trực tiếp bớt mười năm phấn đấu.”
……
Ngay khi Chu Vân Phàm đang vui vẻ kiểm kê chiến lợi phẩm, Vương gia ở Liên Sơn Thành, rơi rung động kịch liệt.
Bởi vì, bọn họ phát hiện, đại trưởng lão Vương Khởi Phong đột nhiên liên lạc .
Hơn nữa chỉ đại trưởng lão, bốn cường giả Võ Tôn Cảnh mà lão mang theo, cùng bốn đội ngũ, cũng đều mất tin tức.
Tình huống , ý nghĩa gì, Vương gia dám tưởng tượng.
Cuối cùng, gia chủ Vương gia, Vương Văn Bác, vẫn quyết định, cho các thám tử Vương gia ở vòng ngoài Sơn Liên Sơn sơn mạch, tiến sơn mạch, điều tra tin tức.
Tuy nhiên, kết quả nhận đó, là điều khiến bọn họ thể chấp nhận.
Bởi vì thứ các thám tử tìm , chỉ là t.h.i t.h.ể của đại trưởng lão Vương Khởi Phong.
Còn những khác, thì ngay cả t.h.i t.h.ể cũng tìm thấy.
Khoảnh khắc , Vương gia cảm thấy, trời dường như sụp đổ!
Tất cả , t.h.i t.h.ể mặt đất trong đại sảnh, trong mắt tràn đầy hoảng loạn và mờ mịt.
Mèo con Kute
Người Vương gia vốn quen thói tác oai tác phúc, giờ phút giống như những đứa trẻ mất , tỏ vô cùng bất lực.
Ngay cả gia chủ Vương gia, Vương Văn Bác, giờ phút lòng cũng lạnh lẽo.
Trong mắt lão, đại trưởng lão tay, hẳn là mã đáo thành công, dễ như trở bàn tay mới .
Thế nhưng kết quả, là mã cách khỏa thi.
Đại trưởng lão c.h.ế.t, bộ Vương gia mất một trụ cột.
Cộng thêm sáu cường giả Võ Tôn Cảnh khác c.h.ế.t gần đây.
Toàn bộ Vương gia, tổn thất một phần ba chiến lực.
Có thể , tổn thất vô cùng t.h.ả.m trọng.
Lúc , trong đầu Vương Văn Bác trống rỗng, căn bản tiếp theo nên gì.
lúc , đột nhiên yếu ớt một câu:
“Gia chủ, là thỉnh lão tổ xuất quan ?”
Nghe thấy hai chữ “lão tổ”, trong mắt tất cả Vương gia một nữa lóe lên ánh sáng, đó đôi mắt chăm chú chằm chằm Vương Văn Bác, quyết định của lão.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-co-mot-dao-lu-la-nu-de/chuong-147-vuong-gia-chan-dong.html.]
Về phần Vương Văn Bác, khi lão thấy hai chữ “lão tổ”, bộ não vốn đang mơ hồ của lão, dường như cũng đột nhiên tỉnh táo , bắt đầu suy nghĩ.
Một lát , ánh mắt Vương Văn Bác ngưng , như thể hạ quyết tâm nào đó, một lời, đầu mà rời khỏi đại sảnh.
Không lâu , bóng dáng Vương Văn Bác, xuất hiện lòng đất Vương gia.
Con đường hẹp dài, ánh đèn lờ mờ, cánh cửa đá phủ đầy bụi.
Vương Văn Bác cửa đá, , nhưng vẫn hạ quyết tâm gõ cánh cửa đá mặt.
lúc , một giọng già nua, đột nhiên truyền đến từ cánh cửa đá.
“Là Bác nhi ? Vào !”
Nghe thấy giọng , thể Vương Văn Bác lập tức yên tại chỗ.
Ngay đó, lão lập tức , nhấn cơ quan bên cạnh cửa đá.
Theo tiếng ầm ầm vang lên, cửa đá chậm rãi nâng lên.
Một lão giả tóc râu bạc phơ, xuất hiện trong tầm mắt Vương Văn Bác.
Thân hình lão giả chút khô gầy, trông yếu ớt chịu nổi gió, dường như thể nhập thổ bất cứ lúc nào.
Vương Văn Bác thấy bộ dạng của lão giả, trong lòng lập tức trỗi dậy nỗi bi thương tột độ, một đầu gối quỳ xuống đất, trong mắt tràn đầy nước mắt, nghẹn ngào :
“Lão tổ, bất hiếu tử tôn, Vương Văn Bác, đến thỉnh tội!”
Vị lão giả , tự nhiên chính là lão tổ trong miệng Vương gia, cũng là đầu tiên sáng lập Vương gia, dẫn dắt Vương gia quật khởi, Vương Bá Nhất.
Chương kết thúc, mời ấn trang kế tiếp để tiếp tục !
Vương Bá Nhất sống hơn ngàn năm. Chẳng qua, lão sắp đạt đến giới hạn tuổi thọ.
Vì thế, mấy chục năm qua, lão vẫn luôn bế quan tu luyện, cố gắng đột phá Võ Vương Cảnh, tái hoạch tân sinh.
Chỉ là, Võ Vương Cảnh, dễ dàng đột phá như .
Một chữ “Vương”, đại diện cho quá nhiều ý nghĩa.
Thiên phú, cơ duyên, nỗ lực.
Thiếu bất kỳ một thứ nào, đều thể trở thành cường giả Võ Vương Cảnh.
Và sở dĩ Vương Văn Bác lúc kích động như , chính là vì, bộ dạng hiện tại của Vương Bá Nhất, rõ ràng cho lão , đột phá Võ Vương Cảnh thất bại.
Và điều cũng nghĩa là, Vương Bá Nhất bao lâu nữa, cũng sẽ rời khỏi nhân thế, rời khỏi Vương gia.
Điều khiến Vương gia vốn chịu tổn thất nặng nề, càng thêm tuyết thượng gia sương.
Và những lời Vương Văn Bác nghĩ nghĩ hàng ngàn khi đến, giờ phút tắc nghẹn trong cổ họng, cách nào thốt .
Tuy nhiên, so với sự kích động của Vương Văn Bác.
30_Vương Bá Nhất lúc , ngược trông vẻ vô cùng bình tĩnh, ngữ khí cũng đạm nhiên:
“Bác nhi, con bây giờ dù cũng là gia chủ, chút khí khái.
Cứ lóc ỉ ôi như , mất khí phách của Vương gia .
Có chuyện gì, cứ từ từ mà .”
Nghe Vương Bá Nhất , Vương Văn Bác lập tức ngừng nước mắt trong mắt, mở miệng :
“Lão tổ giáo huấn lắm!”
Nói xong, Vương Văn Bác liền kể những chuyện gần đây xảy với Vương gia.
Khi Vương Văn Bác xong, bộ mật thất, đều chìm sự tĩnh lặng quỷ dị.
Cho đến lâu , mới truyền đến một tiếng thở dài của Vương Bá Nhất.
“Ta sớm , phát triển kín đáo mới là đạo của Vương gia.
Hành sự khoa trương, chỉ mang đến sự diệt vong.
Không ngờ, lời của , các ngươi chẳng lọt một chữ nào, ai!”
Nghe tiếng thở dài của Vương Bá Nhất, Vương Văn Bác đang quỳ mặt đất, lập tức dập đầu thật mạnh xuống đất, sám hối :
“Là tử tôn bất hiếu, thể nghiêm túc lắng lão tổ giáo huấn!”
Nghe , Vương Bá Nhất lời nào trách mắng Vương Văn Bác, chỉ khẽ thở dài một tiếng nữa, mở miệng :
“Sơn Liên Sơn sơn mạch, chôn vùi quá nhiều Vương gia .
Các ngươi, cũng cần chịu c.h.ế.t nữa.
Cứ để lão già nửa bước quan tài , các ngươi một chuyến !”
Lời dứt, chỉ thấy một gợn sóng xẹt qua khí, bóng dáng Vương Bá Nhất, liền biến mất trong mật thất.
Còn Vương Văn Bác thì vẫn quỳ mặt đất, về phía lối của mật thất, im lặng hồi lâu.