Ta Có Một Đạo Lữ Là Nữ Đế - Chương 10: Lòng người khó dò ---

Cập nhật lúc: 2025-10-27 08:00:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đáng tiếc những lời bàn tán , Sở Vân Phàm một câu cũng thấy, giờ phút vẫn đang chuyện vui vẻ với Vương Lệ Quân.

 

Hắc mã mà Hắc Giáp Quân cưỡi là một loại ngựa đặc hữu của Thanh Vân Đại Lục.

 

Loại ngựa chỉ sức bền và tốc độ vượt xa ngựa thường, thể ngàn dặm một ngày.

 

Hơn nữa, chúng còn mọc đầy vảy đen, những chiếc vảy vô cùng cứng rắn, thể chống đỡ sự tấn công của yêu thú bình thường.

 

Do đó, hắc mã là loại thú cưỡi phổ biến nhất ở Thanh Vân Đại Lục.

 

Dưới sự phi nước đại nhanh chóng của hắc mã, Sở Vân Phàm cùng nhanh đến Mạch Sơn Thành.

 

Mạch Sơn Thành tuy là một thành nhỏ, nhưng tường thành vẫn cao tới mấy chục mét, trông vô cùng cao lớn hùng vĩ.

 

Thông thường, ban đêm cổng thành đóng chặt, Sở Vân Phàm sẽ thể thành, nhưng cùng Hắc Giáp Quân, tự nhiên tồn tại vấn đề .

 

Đến Mạch Sơn Thành, Vương Lệ Quân với Sở Vân Phàm:

 

“Vân Phàm , hiện giờ là đêm khuya, bất tiện, nếu ngươi chê, thể đến nhà tạm trú một đêm.”

 

Nghe , Sở Vân Phàm vốn định từ chối, nhưng chợt nhớ , trong túi lấy một đồng bạc, căn bản thể ở trọ khách điếm, đành gật đầu đồng ý.

 

Tiền tệ sử dụng ở Thanh Vân Đại Lục, Sở Vân Phàm cũng mới tìm hiểu từ Vương Lệ Quân, tổng cộng hai loại.

 

Một là tiền bạc thông thường, bao gồm đồng tiền, bạc và vàng, thể dùng để mua các vật phẩm thông thường, cũng như một tài nguyên tu luyện cấp thấp.

 

Trong đó, một lạng vàng thể đổi một trăm lạng bạc, một lạng bạc thể đổi một trăm đồng tiền.

 

Loại tiền tệ thứ hai là tiền tệ phổ biến giữa các tu luyện giả, tên là Linh Thạch.

 

Linh Thạch thể dùng tiền tệ, thể dùng để tu luyện, vô cùng quý giá, là tài nguyên tu luyện cơ bản và quan trọng nhất trong giới tu luyện.

 

Có thể như , Linh Thạch, tu luyện sẽ thể tiến lên dù chỉ một tấc.

 

Và Linh Thạch tùy theo hàm lượng linh lực và độ thuần khiết của linh lực mà chia thành Hạ Phẩm Linh Thạch, Trung Phẩm Linh Thạch, Thượng Phẩm Linh Thạch và Cực Phẩm Linh Thạch.

 

Mấy viên đá phát sáng trong chiếc Trữ Vật Giới Chỉ của Sở Vân Phàm, chính là Trung Phẩm Linh Thạch.

 

Hắn cũng là khi chuyện với Vương Lệ Quân mới chân diện mục của mấy viên đá phát sáng .

 

Chỉ là, thứ quý giá như Trung Phẩm Linh Thạch, tự nhiên sẽ lấy tiêu xài bừa bãi.

 

Nói chung, tu luyện giả Võ Sơ Cảnh, tiền tệ sử dụng về cơ bản vẫn giống như thường, là vàng bạc đồng tiền.

 

Chỉ khi đột phá đến cảnh giới lớn thứ hai, tức tu luyện giả cấp Võ Sư, mới tư cách tiếp xúc với Hạ Phẩm Linh Thạch.

 

Suy nghĩ xoay chuyển, Vương Lệ Quân dẫn Sở Vân Phàm đến một sân viện yên tĩnh.

 

Chỉ là, khi đẩy cửa viện , Sở Vân Phàm chút nghi hoặc, bởi vì trong viện tối đen như mực, bên ngoài viện cũng gác, giống như ở.

 

“Vương , trong nhà chỉ một ?”

 

Nghe , Vương Lệ Quân giải thích:

 

“Ồ! Đây là một biệt viện của , bình thường ở, thường dùng để chiêu đãi khách khứa.”

 

Nghe câu trả lời , Sở Vân Phàm nghi ngờ gì, tiếp tục bên trong, tùy ý chọn một căn phòng để nghỉ ngơi.

 

Mà Vương Lệ Quân bản , rời khỏi sân viện.

Mèo con Kute

 

“Vân Phàm , còn về quân doanh một chuyến, ngươi cứ nghỉ ngơi .”

 

Nghe , Sở Vân Phàm gật đầu, đó tiễn Vương Lệ Quân rời .

 

“Vương thật đúng là một bụng!”

 

Sở Vân Phàm khẽ thở dài, xuống chiếc giường lớn thoải mái, lâu cơn buồn ngủ ập đến, liền ngáy khò khò.

 

Mà ngay khi tiếng ngáy vang lên lâu, một bóng đen đột nhiên vượt qua tường viện, lẻn tiểu viện.

 

Sau đó, bóng đen thẳng tắp hướng về phía căn phòng mà Sở Vân Phàm đang ở.

 

Và điều kỳ lạ là, bóng đen chìa khóa phòng của Sở Vân Phàm.

 

Chỉ thấy bóng đen móc chìa khóa , nhẹ nhàng vặn một cái, liền dễ dàng mở cửa phòng.

 

Sau đó bóng đen loáng một cái phòng của Sở Vân Phàm, xong nhanh chóng đóng cửa .

 

Toàn bộ quá trình trôi chảy như mây trôi nước chảy, liền mạch ngừng, cộng cũng chỉ trong chớp mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-co-mot-dao-lu-la-nu-de/chuong-10-long-nguoi-kho-do.html.]

 

Mà lúc , Sở Vân Phàm , vẫn đang ngủ say với tiếng ngáy khò khò.

 

Chỉ thấy bóng đen rón rén, từ từ đến bên giường của Sở Vân Phàm.

 

“Đừng trách lòng độc ác, chỉ thể trách ngươi sở hữu thứ nên !”

 

Bóng đen lầm bầm một tiếng, tay nâng lên, lòng bàn tay tụ lực, một chưởng vỗ thẳng mặt Sở Vân Phàm!

 

lúc , tiếng ngáy của Sở Vân Phàm đột nhiên ngừng .

 

Đồng thời, một vệt trắng như tuyết lóe lên trong bóng tối.

 

Ngay đó, bàn tay của bóng đen liền dừng mặt Sở Vân Phàm, cách chỉ còn đúng một tấc.

 

Tuy nhiên, chính một tấc cách , trở thành một vực sâu thể vượt qua.

 

Bởi một mũi kiếm trắng như tuyết xuyên giữa mi tâm của bóng đen, xuyên gáy, vĩnh viễn kết thúc sinh mạng của .

 

Sau đó, bóng đen càng dần hóa thành một pho tượng băng, yên tại chỗ.

 

Thanh kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t bóng đen, tự nhiên chính là bảo kiếm trong nhẫn trữ vật của Sở Vân Phàm.

 

từ khi nào, đôi mắt Sở Vân Phàm sớm mở .

 

Chỉ thấy chằm chằm khuôn mặt của bóng đen, miệng khẽ thở dài một .

 

“Không ngờ, quả nhiên là ngươi!”

 

Sở Vân Phàm sở dĩ như , là bởi bóng đen mắt, ai khác, chính là Vương Lệ Quân, kẻ cách đây lâu còn đối xử với vô cùng nhiệt tình.

 

Thì , Vương Lệ Quân ngay từ đầu ý .

 

Hắn sở dĩ đối với Sở Vân Phàm nhiệt tình vô cùng, là vì phát hiện nhẫn trữ vật tay Sở Vân Phàm.

 

Nhẫn trữ vật trong giới tu luyện, tuyệt là bảo vật mà bình thường thể sở hữu.

 

Nhẫn trữ vật chỉ giá thành đắt đỏ, mà còn vì độ khó chế tạo, lượng vô cùng khan hiếm.

 

Nói chung, chỉ những cường giả Võ Tôn, hoặc con em của các gia tộc lớn, thế lực mạnh, mới tư cách sở hữu.

 

Người thường, thậm chí còn từng qua cụm từ nhẫn trữ vật.

 

Mà Vương Lệ Quân là một tiểu đội trưởng của Hắc Giáp Quân, thực lực đạt đến Võ Sư Cảnh sơ kỳ, đương nhiên nhận nhẫn trữ vật.

 

Ngay từ cái đầu tiên khi thấy Sở Vân Phàm thực lực thấp kém sở hữu nhẫn trữ vật, trong lòng liền nảy sinh tham niệm.

 

Và trong cuộc trò chuyện đó, Sở Vân Phàm con em của đại thế lực nào.

 

Lập tức, trong lòng liền ý định đoạt lấy.

 

, mới mời Sở Vân Phàm đến ở trong sân của , mục đích, tự nhiên là để tiện bề cướp đoạt nhẫn trữ vật của Sở Vân Phàm.

 

Mà Sở Vân Phàm đối với điều , .

 

Trên thực tế, khi bước sân viện , Sở Vân Phàm từng nghi ngờ Vương Lệ Quân, tự cho rằng đối phương nhiệt tình hào sảng.

 

Thế nhưng, khi Sở Vân Phàm phát hiện sân viện chỉ vị trí hẻo lánh, mà ngày thường còn ở, trong lòng liền ngầm dấy lên cảnh giác.

 

Đây quả là nơi tuyệt hảo để g.i.ế.c cướp của.

 

Khi Sở Vân Phàm còn ở Địa Cầu, mười mấy tuổi bắt đầu du ngoạn thám hiểm khắp nơi, kinh nghiệm sống vô cùng phong phú, cũng coi như một từng trải qua sóng gió, tự nhiên như những sinh viên mới bước đời, ba lời hai tiếng lừa gạt xoay như chong chóng, cũng chẳng ý thức về nguy hiểm.

 

, Sở Vân Phàm mới cố ý giả vờ ngủ, còn cố ý ngáy to để mê hoặc Vương Lệ Quân.

 

Ngay cả câu khi ngủ của : “Vương thật là a!”, cũng là cố ý cho Vương Lệ Quân , cốt là để giảm bớt sự cảnh giác của đối phương.

 

Đương nhiên, tất cả những điều , chỉ là thủ đoạn phòng ngừa mà Sở Vân Phàm , hề Vương Lệ Quân thực sự sẽ đến hãm hại .

 

Chẳng qua là, sự thật trùng hợp đến thế, chỉ thể Vương Lệ Quân tự chuốc lấy, khó thoát kiếp nạn.

 

Mà lúc , Sở Vân Phàm nhớ đến câu của Vương Lệ Quân.

 

“Ta sở hữu thứ nên sở hữu ư? Trên trống , nào thứ gì ?”

 

Sở Vân Phàm đ.á.n.h giá khắp , rõ câu của Vương Lệ Quân rốt cuộc là hàm ý gì.

 

nếu suy nghĩ rõ ràng vấn đề , tiếp đó còn sẽ khiến khác dòm ngó, gặp càng nhiều hiểm nguy.

 

 

Loading...