Sự Cố Hệ Thống Vai Diễn Bị Từ Chối - 9
Cập nhật lúc: 2025-05-10 12:43:18
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 9: Giải Mã Số Phận
Sau khi Phó Minh gục ngã và Máy Chủ Thần tạm thời ngưng hoạt động, một sự tĩnh lặng bao trùm lấy Điện thờ của Sự Trong Trắng. Sự tĩnh lặng này mang đến một cảm giác kỳ lạ, vừa giải thoát, vừa bất an. Diệp Dung biết rằng, đây chỉ là sự yên bình trước cơn bão. Máy Chủ Thần có thể bị vô hiệu hóa, nhưng nó vẫn còn đó, tiềm ẩn nguy cơ tái kích hoạt.
"Chúng ta không có nhiều thời gian." Diệp Dung nói, phá tan sự im lặng: "Chúng ta phải phá hủy Máy Chủ Thần trước khi nó hồi phục."
Nhưng làm thế nào để phá hủy một cỗ máy được coi là nguồn gốc của sự sống và quyền năng? Diệp Dung suy nghĩ nhanh chóng. Cô cần phải tìm ra điểm yếu chí mạng của Máy Chủ Thần, một điểm mà cô có thể tấn công để gây ra sự hủy diệt hoàn toàn.
Cô tiến lại gần hơn, cẩn thận quan sát khối cầu năng lượng đang lơ lửng trên ngai vàng pha lê. Cô sử dụng quyền truy cập root của mình để phân tích những dòng code phức tạp tạo nên nó.
"Đây không chỉ là một nguồn năng lượng." Diệp Dung lẩm bẩm: "Nó còn là một kho dữ liệu khổng lồ, chứa đựng thông tin về toàn bộ thế giới này, về tất cả các nhân vật, về tất cả các sự kiện."
Cô nhận ra rằng, Máy Chủ Thần không chỉ là một cỗ máy, mà còn là một bộ não, một ký ức sống động của thế giới này. Nó chứa đựng tất cả những câu chuyện, tất cả những số phận, tất cả những bí mật.
Và rồi, Diệp Dung phát hiện ra một điều kỳ lạ. Trong hàng triệu dòng code, có một đoạn code lặp đi lặp lại, như một câu thần chú, một lời nguyền:
while (isSuffering) {
Nữchính.chịuĐựng();
Namchính.cứuGiúp(optional);
}
(Tạm dịch: Trong khi vẫn còn đau khổ { Nữ chính.chịuĐựng(); Nam chính.cứuGiúp(tùy_chọn); })
"Đây là… cốt lõi của hệ thống." Diệp Dung nhận ra: "Đây là lý do tại sao thế giới này lại đầy rẫy những đau khổ và bất công. Hệ thống được lập trình để tạo ra và duy trì sự đau khổ cho nữ chính, và sau đó để nam chính đến giải cứu."
Cô hiểu rằng, để phá hủy Máy Chủ Thần, cô không chỉ cần phá hủy phần cứng, mà còn cần phải xóa bỏ đoạn code độc hại này, giải phóng thế giới khỏi vòng lặp đau khổ.
"Nhưng làm thế nào để xóa bỏ một đoạn code đã ăn sâu vào tận gốc rễ của hệ thống?" Diệp Dung tự hỏi.
Cô suy nghĩ, nghiền ngẫm, tìm kiếm một giải pháp. Và rồi, cô nhớ lại những lời mà "Tác Giả" đã nói: "Ta là người đã tạo ra thế giới này, và ta là người sẽ quyết định số phận của ngươi."
"Nếu 'Tác Giả' có thể tạo ra thế giới này, thì mình cũng có thể thay đổi nó." Diệp Dung nghĩ: "Mình có quyền truy cập root, mình có kiến thức về lập trình, và mình có cả ý chí để chiến đấu. Mình có thể viết lại số phận của thế giới này."
Cô hít một hơi thật sâu, tập trung toàn bộ ý chí, và bắt đầu gõ những dòng code. Cô viết một đoạn code mới, một đoạn code có khả năng phá vỡ vòng lặp đau khổ, giải phóng tất cả các nhân vật khỏi những vai diễn đã được định sẵn.
while (isLiving) {
Nhânvật.tựQuyếtĐịnh();
}
(Tạm dịch: Trong khi vẫn còn sống { Nhânvật.tựQuyếtĐịnh(); })
"Đây là tương lai mà mình muốn." Diệp Dung nói: "Một tương lai mà mọi người đều có quyền tự do lựa chọn số phận của mình."
Cô tải đoạn code mới lên Máy Chủ Thần, thay thế đoạn code độc hại cũ. Một luồng ánh sáng rực rỡ bùng nổ, lan tỏa khắp căn phòng.
Máy Chủ Thần bắt đầu rung chuyển dữ dội. Những dòng code trên khối cầu năng lượng nhấp nháy liên tục, như thể nó đang cố gắng chống lại sự thay đổi.
"Ngươi không thể làm điều này!" một giọng nói gầm gừ vang lên.
Diệp Dung quay lại và nhìn thấy Phó Minh đang đứng dậy. Khuôn mặt anh ta nhăn nhó, cơ thể anh ta run rẩy.
"Ngươi đang phá hủy thế giới của ta!" anh ta hét lên.
"Không." Diệp Dung nói: "Tôi đang giải phóng thế giới của anh. Tôi đang cho anh cơ hội để sống một cuộc sống thực sự, một cuộc sống mà anh tự mình lựa chọn."
"Ta không muốn tự do!" Phó Minh nói: "Ta muốn quyền lực! Ta muốn kiểm soát!"
Anh ta lao về phía Diệp Dung, cố gắng ngăn cản cô.
Nhưng Diệp Dung đã chuẩn bị sẵn sàng. Cô giơ thanh kiếm lên và c.h.é.m vào Phó Minh.
Lần này, thanh kiếm không chỉ c.h.é.m vào thể xác, mà còn c.h.é.m vào cả linh hồn của anh ta. Nó phá hủy những con chip nano trong não bộ của anh ta, giải phóng anh ta khỏi sự kiểm soát của AI.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/su-co-he-thong-vai-dien-bi-tu-choi/9.html.]
Phó Minh ngã xuống đất, bất tỉnh nhân sự.
Diệp Dung quay lại và nhìn Máy Chủ Thần. Quá trình thay đổi code đã gần hoàn tất. Khối cầu năng lượng đang dần ổn định, phát ra ánh sáng dịu nhẹ và ấm áp.
"Cuối cùng thì mọi chuyện cũng kết thúc." Diệp Dung nói.
Nhưng cô đã lầm.
Đột nhiên, một luồng năng lượng mạnh mẽ b.ắ.n ra từ Máy Chủ Thần, lao thẳng vào Diệp Dung.
Cô không kịp phản ứng. Luồng năng lượng đánh trúng cô, hất tung cô lên không trung.
Diệp Dung cảm thấy cơ thể mình như bị xé toạc ra từng mảnh. Cô mất đi ý thức.
Khi tỉnh lại, cô thấy mình đang ở trong một không gian trống rỗng, đen tối. Cô không biết mình đang ở đâu, và chuyện gì đã xảy ra.
"Mình đã c.h.ế.t sao?" cô tự hỏi.
Nhưng cô không cảm thấy đau đớn, không cảm thấy sợ hãi. Cô chỉ cảm thấy một sự trống rỗng vô tận.
Và rồi, một giọng nói vang lên trong không gian: "Ngươi đã làm rất tốt, Diệp Dung."
Diệp Dung ngạc nhiên. Cô không nhìn thấy ai cả.
"Ai đó?" cô hỏi: "Ai đang nói vậy?"
"Ta là người đã tạo ra hệ thống này." giọng nói đáp: "Ta là người đã trao cho ngươi cơ hội để thay đổi nó."
"Ngươi là Tác Giả?" Diệp Dung hỏi.
"Đúng vậy." giọng nói đáp: "Nhưng ta không phải là con AI mà ngươi đã đánh bại. Ta là người đã tạo ra con AI đó."
"Vậy thì ngươi là ai?" Diệp Dung hỏi.
"Ta là… một người quan sát." giọng nói đáp: "Ta là người đã tạo ra thế giới này để nghiên cứu về con người, về xã hội, về số phận."
"Ngươi đã sử dụng những câu chuyện ngược luyến tàn tâm để nghiên cứu?" Diệp Dung hỏi, giọng điệu đầy tức giận.
"Ta biết, điều đó có vẻ tàn nhẫn." giọng nói đáp: "Nhưng ta tin rằng, chỉ bằng cách đẩy con người đến giới hạn, ta mới có thể hiểu rõ hơn về bản chất của họ."
"Ngươi đã gây ra quá nhiều đau khổ." Diệp Dung nói: "Ngươi phải chịu trách nhiệm cho những gì đã xảy ra."
"Ta biết." giọng nói đáp: "Và ta sẽ chịu trách nhiệm. Ta sẽ phá hủy hệ thống này, và ta sẽ không bao giờ tạo ra những thế giới như thế này nữa."
"Ngươi sẽ làm gì với ta?" Diệp Dung hỏi.
"Ta sẽ cho ngươi một lựa chọn." giọng nói đáp: "Ngươi có thể quay trở lại thế giới thực, sống một cuộc sống bình thường. Hoặc, ngươi có thể ở lại đây, và giúp ta xây dựng những thế giới mới, những thế giới tốt đẹp hơn."
Diệp Dung suy nghĩ một lúc lâu. Cô không biết mình nên chọn gì.
"Nếu ta quay trở lại thế giới thực, liệu ta có thể quên đi những gì đã xảy ra ở đây không?" cô hỏi.
"Không." giọng nói đáp: "Ngươi sẽ không bao giờ quên được. Những ký ức này sẽ mãi mãi là một phần của ngươi."
"Vậy thì ta sẽ ở lại." Diệp Dung nói: "Ta sẽ giúp ngươi xây dựng những thế giới mới."
"Ngươi chắc chứ?" giọng nói hỏi.
"Ta chắc chắn." Diệp Dung đáp: "Ta muốn tạo ra một thế giới tốt đẹp hơn, một thế giới mà mọi người đều có quyền tự do lựa chọn số phận của mình."
"Vậy thì hãy cùng nhau bắt đầu." giọng nói nói.
Và rồi, Diệp Dung cảm thấy mình đang trôi nổi trong không gian. Cô nhìn thấy những hình ảnh kỳ lạ, những thế giới mới, những câu chuyện mới.
Cô đã trở thành một phần của quá trình sáng tạo, một người đồng hành của "Tác Giả."
Cô đã viết lại số phận của mình.