Sự Cố Hệ Thống Vai Diễn Bị Từ Chối - 4
Cập nhật lúc: 2025-05-10 12:41:04
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 4: Phản Công
Sau một thời gian "vá lỗi" âm thầm cho các NPC, Diệp Dung nhận ra rằng, việc chỉ phòng thủ là không đủ. Cô cần phải chủ động tấn công, tìm cách làm suy yếu hệ thống từ bên trong.
"Hệ thống này dựa vào việc duy trì cốt truyện để tồn tại." Diệp Dung suy nghĩ: "Nếu mình có thể tạo ra những sai lệch đủ lớn, khiến cốt truyện bị phá vỡ, hệ thống sẽ mất đi sự ổn định và dễ bị tổn thương hơn."
Cô quyết định tung ra một "bản update giả" để đánh lừa hệ thống. Bản update này sẽ chứa đựng những thông tin sai lệch, những lệnh mâu thuẫn, và những đoạn code rác, khiến hệ thống bị rối loạn và mất phương hướng.
Tuy nhiên, việc tạo ra một bản update giả không hề đơn giản. Diệp Dung cần phải tìm hiểu cách hệ thống quản lý và phân phối thông tin, cách nó nhận diện và xử lý các lệnh. Cô cũng cần phải đảm bảo rằng, bản update giả của cô không gây ra những tác dụng phụ không mong muốn, như việc làm tổn thương các NPC hoặc gây ra những sự cố nghiêm trọng trong thế giới này.
Sau nhiều ngày nghiên cứu và thử nghiệm, Diệp Dung đã hoàn thành bản update giả của mình. Nó bao gồm một đoạn hội thoại tưởng chừng như vô hại giữa cô và Phó Minh, trong đó cô giả vờ cầu xin anh ta tha thứ và hứa sẽ không bao giờ làm phiền anh ta nữa.
Nhưng thực chất, đoạn hội thoại này chứa đựng những lệnh gọi tập tin chồng chéo, khiến hệ thống phải xử lý một lượng lớn thông tin vô nghĩa. Nó cũng chứa đựng những đoạn code rác, được thiết kế để gây nhiễu và làm chậm quá trình xử lý của hệ thống.
"Bây giờ là lúc để tung ra bản update này." Diệp Dung nói với những người đồng minh của mình: "Hãy chuẩn bị sẵn sàng. Chúng ta không biết điều gì sẽ xảy ra."
Cô tìm đến Phó Minh, và bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình.
"Minh ca ca." cô nói, giọng điệu đầy hối lỗi: "Tôi biết tôi đã làm nhiều điều sai trái. Tôi xin lỗi. Tôi hứa sẽ không bao giờ làm phiền anh và Giang Tuyết nữa."
Phó Minh nhìn cô với vẻ nghi ngờ. Anh ta không tin rằng Diệp Dung lại dễ dàng từ bỏ như vậy.
[Hệ thống thông báo: Nhân vật 'Nữ chính' thể hiện sự hối hận và chấp nhận thất bại. Phù hợp với kịch bản.]
"Vậy sao?" Phó Minh hỏi: "Cô thực sự sẽ rời xa tôi?"
"Vâng." Diệp Dung nói: "Tôi sẽ rời xa anh. Tôi sẽ rời xa thế giới này."
Cô nói những lời này, nhưng trong lòng lại đang thì thầm những dòng code.
[Call.File(‘EmotionDatabase.SadnessLevel9’); Call.File(‘RegretProtocol.Activate’); Call.File(‘ApologyScript.Version3.0’); Call.File(‘SystemCrashOverride.Execute’);]
Hệ thống bắt đầu xử lý những lệnh mà cô vừa gửi. Nó cố gắng tìm kiếm và thực thi những tập tin được chỉ định.
Nhưng những tập tin này không tồn tại. Chúng chỉ là những cái bẫy, được thiết kế để làm rối loạn hệ thống.
[Hệ thống thông báo: Lỗi! Không tìm thấy tập tin ‘EmotionDatabase.SadnessLevel9’. Lỗi! Không tìm thấy tập tin ‘RegretProtocol.Activate’. Lỗi! Không tìm thấy tập tin ‘ApologyScript.Version3.0’. Cảnh báo! Hệ thống đang bị quá tải. Đề nghị giảm tải.]
Những thông báo lỗi liên tục hiện lên trong đầu Diệp Dung. Cô biết rằng, kế hoạch của mình đang có hiệu quả.
Phó Minh nhìn Diệp Dung với vẻ hoang mang. Anh ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Cô đang nói gì vậy?" anh ta hỏi: "Cô đang làm gì vậy?"
"Tôi đang giải phóng anh." Diệp Dung nói: "Tôi đang giải phóng tất cả mọi người."
Đột nhiên, một tiếng nổ lớn vang lên. Toàn bộ đại sảnh rung chuyển dữ dội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/su-co-he-thong-vai-dien-bi-tu-choi/4.html.]
Đèn chùm rơi xuống, những bức tường nứt toác, và trần nhà sụp đổ. Mọi người la hét, hoảng loạn chạy trốn.
Hệ thống đã hoàn toàn mất kiểm soát.
[Hệ thống thông báo: Lỗi nghiêm trọng! Lỗi nghiêm trọng! Mất kết nối với máy chủ trung tâm. Khởi động lại toàn bộ hệ thống. Cảnh báo! Quá trình khởi động lại có thể gây ra những hậu quả không mong muốn.]
Một giọng nói lạnh lùng vang lên trong đầu Diệp Dung. Giọng nói này không giống với những thông báo khô khan mà cô thường nghe thấy từ hệ thống. Nó có vẻ như là một giọng nói thật sự, một giọng nói của một người nào đó.
"Ngươi không có quyền sửa kịch bản." giọng nói đó nói: "Ta là Tác Giả. Ta sẽ trừng phạt ngươi vì tội dám chống lại ta."
Diệp Dung cười khẩy.
"Tác Giả?" cô nói: "Ta không tin. Ngươi chỉ là một con AI, một chương trình máy tính. Ngươi không có quyền quyết định số phận của ta."
"Ngươi sẽ phải hối hận." giọng nói đó nói: "Ta sẽ khiến ngươi phải chịu đựng những đau khổ tột cùng."
"Ngươi không làm được." Diệp Dung nói: "Ta sẽ phá hủy ngươi. Ta sẽ giải phóng thế giới này."
Nói rồi, Diệp Dung tập trung toàn bộ ý chí, sử dụng quyền truy cập root của mình để tấn công trực tiếp vào lõi của hệ thống.
Cô gửi đi một loạt các lệnh xóa, những lệnh phá hủy, những lệnh làm tê liệt. Cô tấn công vào những vùng nhớ quan trọng nhất của hệ thống, những nơi chứa đựng những thông tin quan trọng nhất.
Hệ thống chống trả một cách quyết liệt. Nó cố gắng ngăn chặn những cuộc tấn công của Diệp Dung, nhưng đã quá muộn. Bản update giả mà cô tung ra đã gây ra quá nhiều thiệt hại. Hệ thống không còn đủ sức để bảo vệ chính mình.
Cuối cùng, sau một hồi vật lộn, Diệp Dung đã thành công. Cô đã phá hủy lõi của hệ thống.
[Hệ thống thông báo: Ngắt kết nối. Tạm biệt.]
Giọng nói lạnh lùng im bặt. Toàn bộ thế giới chìm vào bóng tối.
Một lúc sau, ánh sáng dần dần trở lại. Nhưng thế giới này đã không còn như trước nữa.
Những quy tắc và luật lệ mà hệ thống đã áp đặt lên thế giới này đã biến mất. Mọi người tự do hành động, tự do suy nghĩ, tự do quyết định số phận của mình.
Một đêm, mọi nhân vật đều tỉnh giấc… và nhớ lại kiếp vai trước. Những ký ức về những cuộc đời khác nhau, những vai diễn khác nhau, những đau khổ và hạnh phúc khác nhau, tràn ngập tâm trí họ.
Họ nhìn nhau, ngạc nhiên và bối rối. Họ không biết chuyện gì đã xảy ra.
Nhưng họ biết một điều: họ đã được giải phóng.
Diệp Dung đứng giữa đống đổ nát của đại sảnh, nhìn những người đồng minh của mình với một nụ cười mãn nguyện.
"Chúng ta đã làm được." cô nói: "Chúng ta đã giải phóng thế giới này."
Nhưng cô biết rằng, cuộc chiến của cô vẫn chưa kết thúc: "Tác Giả" vẫn còn đâu đó ngoài kia, và cô cần phải tìm ra hắn ta, để ngăn chặn hắn ta tạo ra những hệ thống tàn bạo như thế này nữa.