Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng - Chương 255: Căng thẳng đến khó thở.
Cập nhật lúc: 2025-01-28 22:33:57
Lượt xem: 17
Dù Thẩm Chiêu Chiêu không rành bi-da nhưng cũng nhận ra, chắc chắn Thịnh Trử Ý không chỉ biết "một chút", mà rõ ràng là rất giỏi!
"Anh học khi nào vậy?" Cô không nhịn được hỏi.
Thịnh Trử Ý nhìn cô, đáp: "Sau khi chuyển tới Bắc Kinh."
Hai năm là khoảng thời gian đủ dài để học được rất nhiều thứ. Hơn nữa, anh lại rất thông minh, học được gì cũng không có gì lạ.
"Em có muốn thử không?" Thịnh Trử Ý hỏi.
"Muốn!" Thẩm Chiêu Chiêu gật đầu.
Thịnh Trử Ý lập tức đưa cây gậy trong tay cho cô.
Thẩm Chiêu Chiêu thử đánh một cú, nhưng tiếc là cú đầu tiên bị trượt, thậm chí còn không chạm vào bi.
Thịnh Trử Ý nắm tay cô, chỉ dẫn từng chút một: "Thả lỏng tay, các ngón tay mở ra, khớp tay từ từ cong lên, ngón cái cố gắng nâng lên, áp sát ngón trỏ để cố định vị trí của gậy, tránh bị trượt."
Hai người đứng rất gần nhau, Thẩm Chiêu Chiêu gần như nằm gọn trong vòng tay anh, lưng cô dán chặt vào n.g.ự.c anh, trái tim cô lại bắt đầu đập loạn không thể kiểm soát.
Đúng là trước đây cũng có nhiều tư thế còn thân mật hơn thế này, nhưng chưa bao giờ cô lại căng thẳng đến mức không dám thở như thế này.
Giọng nói của Thịnh Trử Ý vẫn vang lên đều đều bên tai cô: "Khi cầm gậy, tay trái của em phải cách đầu gậy khoảng một gang tay rưỡi, tay phải cũng giữ khoảng cách tương tự."
LattesTeam
"Hạ eo xuống, cúi thấp người càng sát mặt bàn thì càng tốt..."
Thẩm Chiêu Chiêu cảm thấy mình bị bệnh, mà còn là bệnh rất nặng!
Nếu không thì làm sao chỉ nghe giọng anh thôi mà người cô đã thấy khó chịu đến thế?
"Ngẩng đầu lên!"
Có lẽ nhận ra cô đang không tập trung, Thịnh Trử Ý nhắc nhở cô.
Thẩm Chiêu Chiêu lập tức tỉnh táo lại, không dám để đầu óc lang thang nữa.
"Mắt nhìn vào quả bi và gậy. Khi nào thấy gậy, quả bi và lỗ cần đánh cùng nằm trên một đường thẳng thì cứ đánh theo hướng đó." Thịnh Trử Ý vừa nói vừa giữ tay cô, đẩy gậy về phía trước.
"Cạch" một tiếng, hai quả bi va vào nhau, trong đó có một quả trượt thẳng vào lỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sieu-ngot-sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/chuong-255-cang-thang-den-kho-tho.html.]
"Yeah, vào rồi!" Thẩm Chiêu Chiêu vui vẻ nhảy cẫng lên, nhưng vô tình đụng phải cằm của Thịnh Trử Ý ở phía sau.
"Ưm—"
Một tiếng rên khẽ phát ra từ phía sau.
Thẩm Chiêu Chiêu lập tức quay lại, thấy trên cằm đối phương có một vết đỏ.
"Xin lỗi, em không cố ý đâu, anh không sao chứ?" Thẩm Chiêu Chiêu vội vàng xin lỗi.
"Không sao! Em cứ luyện thêm đi." Thịnh Trử Ý nhét cây gậy vào tay cô, sau đó quay người bước sang một bên.
Tiếc thay, không có Thịnh Trử Ý cầm tay chỉ dẫn, Thẩm Chiêu Chiêu thử đánh vài cú nhưng vẫn không đánh vào lỗ nào cả.
Tuy nhiên, ít nhất cô đã chạm được vào quả bi.
"Không sao, cứ thử thêm vài lần nữa là sẽ được thôi."
Thẩm Chiêu Chiêu cũng nghĩ vậy, nếu cô tập thêm vài lần nữa, chắc chắn cô sẽ đánh trúng lỗ.
"À mà, lúc trước anh mất bao lâu để học được vậy?" Thẩm Chiêu Chiêu không kìm được hỏi.
Thịnh Trử Ý: "Nếu chỉ để biết chơi thì nhìn người khác đánh một lần là biết. Nhưng để chơi thành thạo thì sẽ mất khoảng ba tiếng."
Thẩm Chiêu Chiêu: "Anh có chắc là ba tiếng không? Không phải ba ngày hay ba tuần à?"
Cô nghĩ ba tiếng chỉ đủ để đảm bảo rằng mình sẽ chạm được vào quả bi ở mỗi lần đánh, còn việc có vào lỗ hay không thì còn phụ thuộc vào may mắn.
Thịnh Trử Ý: "Ba tiếng là đủ rồi!"
Thẩm Chiêu Chiêu:......
Đáng lẽ cô không nên hỏi thêm.
Có một số người tồn tại trên đời chỉ để làm giảm đi sự tự tin của người khác.
May thay, từ nhỏ cô đã biết mình không bằng anh. Bị đả kích nhiều lần, khả năng chịu đựng của cô cũng càng mạnh lên.
Giữa việc cố gắng ganh đua và chấp nhận buông xuôi, cô chọn cách nằm dài tận hưởng cuộc sống.