sau ly hôn : ông chồng lạnh lừng giàu có của tôi hối hận rồi - Chương 6: Không đủ tư cách
Cập nhật lúc: 2024-12-17 00:48:24
Lượt xem: 42
Phó Trần lạnh mặt nhìn cô: "Lấy đánh mạt chược làm tiền cược ly hôn, cô còn lý lẽ gì sao?"
Sở Minh Khê cau mày, biện bạch: "Chẳng lẽ anh không mong tôi thua? Không mong đuổi tôi ra khỏi nhà họ Phó sao?"
Phó Trần tức giận, nhìn cô chằm chằm một lúc: "Sở Minh Khê, hôm nay tôi nói trước cho cô biết, sau này cô còn dám làm chuyện mất mặt này nữa thì tự chịu hậu quả."
Anh mong cô thua?
Nếu anh mong cô thua, cô còn có thể đứng đây cãi nhau với anh sao? Đã sớm bị đuổi đi rồi.
Sở Minh Khê cười khẩy: "Ngoài ly hôn ra anh còn có thể dùng gì để uy h.i.ế.p tôi? Tôi không ký, anh làm gì được tôi?"
Cô, Sở Minh Khê, không phải không có Phó Trần thì không được, chỉ là anh càng ngang ngược, cô càng không muốn anh vừa ý.
Đã khiến cô khó chịu, vậy thì cùng khó chịu đi!
"Ly hôn?" Phó Trần thản nhiên nhìn xuống: "Cô nghĩ tôi dễ dàng tha cho cô như vậy sao?"
Hiểu ý Phó Trần, Sở Minh Khê vớ lấy gối trên giường ném về phía anh: "Phó Trần, nếu anh dám động vào tập đoàn Minh Châu, tôi sẽ không buông tha cho anh."
Tập đoàn Minh Châu là thứ cuối cùng bố mẹ để lại cho cô và chị gái, cô không cho phép ai động vào nó.
Phó Trần bắt lấy chiếc gối: "Sở Minh Khê, nếu không muốn tập đoàn Minh Châu đổi chủ thì sau này làm việc phải biết chừng mực."
"Chừng mực?" Sở Minh Khê nghiến răng, run lên vì tức giận: "Phó Trần, anh có tư cách nói chuyện chừng mực với tôi sao?"
Nếu anh biết chừng mực, đã không đồng ý cuộc hôn nhân này, đã không để cô sống hai năm cô độc, đã không ve vãn bên ngoài.
Vậy mà giờ anh còn nói chuyện chừng mực với cô, anh nghĩ gì vậy?
Phó Trần ném gối lên giường, nhàn nhạt nói: "Sở Minh Khê, cô chưa đủ tư cách mặc cả với tôi, bớt vênh váo đi."
Sở Minh Khê tức giận chỉ ra cửa: "Cút ra ngoài!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-ly-hon-ong-chong-lanh-lung-giau-co-cua-toi-hoi-han-roi-klyf/chuong-6-khong-du-tu-cach.html.]
Phó Trần nhướng mày, nhìn cô với vẻ nghi hoặc.
Sở Minh Khê mặt trắng bệch vì giận: "Được, anh không đi, tôi đi, được chưa!"
Rầm!
Cửa phòng lại bị đóng sầm, Phó Trần quay lại nhìn, khuôn mặt lạnh tanh.
Cô tự làm chuyện gì mà không biết sao? Lấy đâu ra vẻ mặt hùng hổ như vậy?
Thật sự nghĩ anh dễ tính mà chiều cô sao?
Hai người cãi nhau một trận, Phó Trần lại mấy ngày không về nhà.
tuanh1
Trong thư phòng, Sở Minh Khê đang sửa bản thiết kế thì điện thoại reo, là mẹ chồng Chu Văn Ngọc gọi.
Sở Minh Khê nghe máy, Chu Văn Ngọc hỏi chuyện Giản Thi Lâm trước, Sở Minh Khê nói cô ấy không gây chuyện, chỉ đến chơi mạt chược.
Sau đó, Chu Văn Ngọc lại nói vài câu rồi mới vào đề: "Minh Khê, hôm nay Phó Trần làm thêm ở công ty, con mang cơm cho nó, đừng để nó ở ngoài mãi, không tốt cho tình cảm vợ chồng."
Cúp máy, Sở Minh Khê chống tay lên bàn, thở dài mệt mỏi.
Dù không muốn, Sở Minh Khê vẫn xách hộp cơm, lái xe đến công ty Phó Trần.
Đến cửa phòng Phó Trần, cửa không đóng kín, Sở Minh Khê ngẩng đầu nhìn vào, thấy nữ thư ký đang cúi người, cầm tài liệu nói chuyện với Phó Trần.
Cổ áo cô ta khoét sâu đến mức cô có thể nhìn thấy khe n.g.ự.c từ ngoài cửa, rõ ràng là quan hệ bất chính.
Sở Minh Khê nhếch mép, cười mỉa.
Phó Trần ngoại tình như mở hộp quà bí mật, không thể đoán được "vợ" của anh ta hôm nay là ai.
Lạnh lùng nhìn vào trong một lúc, thấy Phó Trần không hề phát hiện ra mình, Sở Minh Khê xách hộp cơm, quay người bỏ đi.
Nhưng một lát sau, cô lại xách hộp cơm quay lại.