Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

sau ly hôn : ông chồng lạnh lừng giàu có của tôi hối hận rồi - Chương 35: Hơn Cả Tàn Nhẫn

Cập nhật lúc: 2024-12-17 00:49:08
Lượt xem: 20

Tim Sở Minh Khê thắt lại, không ngờ tối nay Phó Trần lại nhiều lần tỏ ra yếu thế với cô, liên tục yêu cầu đình chiến.

Cụp mắt, Phó Trần nhìn Sở Minh Khê vẫn đang nhìn chằm chằm mình, anh có chút bực bội nói: "Sở Minh Khê, thật ra em còn tàn nhẫn hơn bất kỳ ai."

Sở Minh Khê không phủ nhận.

Đúng vậy, Phó Trần nói không sai.

Cô bình thường vẫn luôn lặng lẽ, nhưng nếu tức giận, dù là với chính mình, cô cũng sẽ không nương tay.

Nhìn ánh mắt trong veo của cô gái, tim Phó Trần bất giác thắt lại.

Đồng thời, anh không thể không thừa nhận, những hành động gần đây của Sở Minh Khê khiến anh bận tâm.

Bận tâm việc cô bỏ nhà ra đi, bận tâm việc cô hợp tác với Lục Vân Sâm.

Thở dài, Phó Trần đưa tay ôm lấy gáy Sở Minh Khê, nhẹ nhàng ấn đầu cô vào n.g.ự.c mình.

Sở Minh Khê giật mình, không khỏi nhớ tới tối hôm đó, anh ngồi bên cạnh, đưa cho cô một viên kẹo sữa, nói với cô rằng, cô vẫn còn anh.

Khóe mắt hơi đỏ lên, Sở Minh Khê vùi trong n.g.ự.c Phó Trần không phản kháng nữa.

——

Sáng sớm hôm sau.

Lúc Sở Minh Khê tỉnh dậy, Phó Trần đang đứng quay lưng về phía cô bên cửa sổ sát đất, mặc quần áo.

Nghe thấy động tĩnh phía sau, Phó Trần quay người lại nhìn.

Lúc này, Sở Minh Khê vừa nhìn đã thấy cà vạt của anh thắt rối tung, trông rất luộm thuộm.

Nhưng Sở Minh Khê cũng không nói gì, đứng dậy đi vào phòng tắm.

Chỉ là, khi cô ra khỏi phòng tắm, Phó Trần vẫn đang loay hoay với chiếc cà vạt, thay hết cái này đến cái khác mà vẫn không thắt được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-ly-hon-ong-chong-lanh-lung-giau-co-cua-toi-hoi-han-roi-klyf/chuong-35-hon-ca-tan-nhan.html.]

"..."

Lúc này, Sở Minh Khê thực sự không nhịn được nữa, bèn nhanh chóng bước tới, đưa hai tay nắm lấy cà vạt của Phó Trần, hơi kéo cổ anh xuống một chút, ba lần hai lượt đã thắt xong cà vạt cho anh.

Cô gái khéo léo, Phó Trần lịch sự nói: "Cảm ơn."

Sở Minh Khê không nói gì, chỉnh lại cổ áo cho anh, xoay người rời khỏi phòng ngủ.

tuanh1

Sau khi ra khỏi phòng ngủ, Sở Minh Khê mới chợt nhớ ra, Phó Trần bình thường không hay thắt cà vạt, sao hôm nay lại nổi hứng?

Sở Minh Khê hơi nhíu mày, nghĩ mãi không ra, cũng chẳng buồn nghĩ nữa, ăn qua loa chút bữa sáng ở phòng ăn rồi lái xe đến công ty.

Trong phòng ngủ trên lầu, Phó Trần đứng trước gương, nhìn cà vạt trước ngực, anh khẽ cười, cầm điện thoại rồi xuống lầu.

Đến công ty, Sở Minh Khê còn chưa kịp mở máy tính, Trần Trì đã gõ cửa phòng làm việc của cô, ung dung nói: "Minh Khê, tối thứ bảy tuần này có một buổi tiệc từ thiện, đây là thư mời, tôi nghĩ cô nên tham dự."

Tuy Sở Minh Khê hiện đang thực tập tại công ty với tư cách là một nhà thiết kế mới, nhưng sớm muộn gì cô cũng sẽ tiếp quản tập đoàn Minh Châu, Trần Trì cho rằng nếu cô đã đến công ty thì cần phải bắt đầu tiếp xúc với những hoạt động này, để tạo nền tảng cho tương lai.

Sở Minh Khê nhận lấy thư mời từ Trần Trì, mở ra xem, lẩm bẩm: "Tiệc từ thiện lần này, chắc chị ấy sẽ không đến."

Trần Trì bình tĩnh đáp: "Minh Châu có thân phận đặc biệt, lần này sẽ không tham dự."

"Ừm, tôi biết rồi." Sở Minh Khê thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn Trần Trì, nói khẽ: "Đến lúc đó gọi cả Viện Nhi đi cùng nhé."

Vì vậy, tối thứ bảy, Sở Minh Khê mặc một chiếc váy dạ hội đen đơn giản, cùng Trần Trì và Lý Viện tham dự sự kiện.

Ba người vừa vào sảnh tiệc không lâu thì cửa ra vào đã gây nên một trận xôn xao.

Sở Minh Khê không cần nhìn cũng biết, chắc chắn là Phó Trần và mọi người đã đến.

Khi cô quay đầu lại nhìn, quả nhiên thấy Phó Trần được mọi người vây quanh bước vào, giữa đám đông, anh vẫn nổi bật, khí chất ngời ngời.

Như một nguồn sáng, anh ngay lập tức thu hút mọi ánh nhìn.

Chỉ là, khi Sở Minh Khê nhìn thấy người phụ nữ đi cùng anh, sắc mặt cô lập tức lạnh đi.

Loading...