sau ly hôn : ông chồng lạnh lừng giàu có của tôi hối hận rồi - Chương 21: Đón em trở về
Cập nhật lúc: 2024-12-17 00:48:47
Lượt xem: 34
Lúc này, người vướng mắc với Phó Trần nhất chính là những cô gái cùng anh lớn lên.
Sở Minh Khê hơi sững người, im lặng một lúc lâu rồi mới thản nhiên nói: "Tống Tuyết."
Ngày cô và Phó Trần đăng ký kết hôn, Phó Trần đã bỏ cô để đi cùng Tống Tuyết, sau đó mỗi lần có chuyện gì với Tống Tuyết, anh đều ở bên cạnh cô ta.
Phó Trần là người bận rộn, người phụ nữ có thể khiến anh dành thời gian ở bên cạnh mới chính là người anh yêu.
Lý Viện không nhận ra sự chán nản của Sở Minh Khê, tiếp tục buôn chuyện: "Chẳng lẽ không phải Hứa Hạ sao? Cuốn tiểu thuyết vớ vẩn kia của cô ta, Phó Trần đã ký hẳn hai mươi triệu."
Sở Minh Khê thản nhiên nói: "Phó Trần không thiếu tiền."
"Còn Giản Thi Lâm thì sao?" Lý Viện trố mắt nhìn Sở Minh Khê: "Không phải cô ta đã công khai rồi sao?"
Sở Minh Khê mỉm cười nhạt: "Giản Thi Lâm không có đầu óc, cũng chẳng có thủ đoạn để đấu lại những người khác."
"..." Lý Viện: "Minh Khê, cậu thật bình tĩnh."
Đến nước này rồi mà cô vẫn còn tâm trí phân tích xem ai sẽ là người thay thế mình.
Nhìn Sở Minh Khê không chớp mắt, Lý Viện lại xót xa nói: "Lần này ồn ào thế này, chắc Phó Trần lại không về nhà nữa rồi! Hai người lại chiến tranh lạnh nữa à?"
"Chiến tranh lạnh?" Sở Minh Khê cười.
Giữa cô và Phó Trần, từ trước đến nay đều là Phó Trần không để ý đến cô, nói gì đến chiến tranh lạnh.
tuanh1
Sở Minh Khê vừa sắp xếp tài liệu trong tay, vừa thờ ơ nói: "Anh ta muốn về thì về! Không phải chỉ mình anh ta có nhà ở bên ngoài."
Vì vậy, Sở Minh Khê cũng không về nhà, mà chuyển thẳng đến căn hộ nhỏ của mình ở bên ngoài.
——
"Chị."
Hôm nay, Sở Minh Khê vừa xuống thang máy thì thấy Sở Minh Châu đang đứng trước cửa nhà mình, bên cạnh còn có hai vệ sĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-ly-hon-ong-chong-lanh-lung-giau-co-cua-toi-hoi-han-roi-klyf/chuong-21-don-em-tro-ve.html.]
"Minh Khê." Thấy em gái về, Sở Minh Châu liền tiến lên nắm lấy tay cô.
Nhìn Sở Minh Châu đứng ngoài cửa không vào nhà, tim Sở Minh Khê thắt lại, chắc chị gái lại quên mất mật mã nhà mình rồi.
Từ sau khi bố mẹ mất, tình trạng của chị không được tốt lắm.
Thường xuyên quên việc, có khi ra ngoài còn không nhớ đường.
Sau khi hai chị em vào nhà, Sở Minh Châu vội vàng hỏi Sở Minh Khê: "Minh Khê, sao em lại đột nhiên hợp tác với Vân Sâm? Em xem bên ngoài người ta nói khó nghe lắm."
Sở Minh Khê cười, nắm tay chị gái: "Chị, bọn họ nói bậy đấy, chị đừng tin."
Sở Minh Châu cũng không muốn bàn chuyện công ty nữa, bèn chuyển chủ đề: "Sắp đến Tết Trung thu rồi, anh rể sẽ gọi Phó Trần về nhà cũ ăn cơm, đến lúc đó chị và anh rể sẽ tác hợp cho hai đứa, để Phó Trần đón em về, em đừng có bướng nữa đấy."
"Em biết rồi!" Sở Minh Khê qua loa đáp.
Phó Trần nào có dễ nói chuyện như vậy, anh ta làm sao mà đón cô về chứ.
Chỉ là, cô không muốn Sở Minh Châu lo lắng nên mới đồng ý cho chị yên tâm.
Cùng lúc đó, tại văn phòng của Phó Trần.
Phó Trần đang bận rộn thì Trương Khởi cẩn thận gõ cửa: "Sếp."
Nghe thấy tiếng anh ta, Phó Trần không ngẩng đầu lên mà nói thẳng: "Nói."
"Thiếu phu nhân vẫn chưa về nhà ạ."
Sắc mặt Phó Trần sa sầm, tay phải đang ký tài liệu bỗng khựng lại.
Sở Minh Khê lần này định đối đầu với anh đến cùng sao?
Lúc này, Trương Khởi lại tiếp tục báo cáo: "Vừa rồi cậu cả Phó gọi điện đến, nói là không liên lạc được với sếp, nên nhờ tôi chuyển lời, Tết Trung thu mời sếp về nhà cũ họ Sở ăn cơm, cậu ấy nói cậu ấy cũng ở đó."
Bịch!
Phó Trần ném bút ký xuống bàn, rồi ngả người ra ghế, nhắm mắt lại, day day thái dương.