sau ly hôn : ông chồng lạnh lừng giàu có của tôi hối hận rồi - Chương 18: Đánh giá thấp cô ấy
Cập nhật lúc: 2024-12-17 00:48:43
Lượt xem: 25
Nhìn ảnh chụp rơi lả tả trên mặt đất, nhìn mình và Lục Vân Sâm trong ảnh, Sở Minh Khê khinh thường nở nụ cười.
Sở Minh Khê giơ tay vén mái tóc bị làm rối lên, bình tĩnh nói: "Tôi còn tưởng anh bắt gian tại trận, hóa ra chỉ là mấy tấm ảnh."
Tiến về phía trước hai bước, Sở Minh Khê ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mắt: "Phó Trần, cho dù tôi và Lục Vân Sâm có gì đó thật, thì anh không chịu nổi sao? So với anh, tôi chẳng đáng là gì cả."
Những chuyện của Phó Trần, Sở Minh Khê cũng lười nhắc tới.
Dừng một chút, cô lại nhìn Phó Trần đầy bá khí nói: "Phó Trần, sau này tôi sẽ không nhịn anh nữa, nhường nhịn anh. Nếu anh làm chuyện có lỗi với tôi, tôi sẽ trả đũa lại gấp bội. Anh cho tôi đội một chiếc mũ xanh, tôi sẽ cho anh cả một đồng cỏ."
"Muốn chơi thì chúng ta cùng chơi."
Từ khi anh ta đưa ra thời hạn một năm, Sở Minh Khê đã không còn ôm bất kỳ hy vọng nào vào cuộc hôn nhân của họ.
Trải qua chuyện Chu Văn Ngọc hạ thuốc, Sở Minh Khê càng tuyệt vọng hơn.
Từng có lúc, cô cũng muốn cứu vãn mối quan hệ của hai người, bây giờ nghĩ lại, lại thấy nực cười.
Không đợi Phó Trần lên tiếng, Sở Minh Khê lại cười nói: "Nếu anh không chơi nổi, vậy thì có thể ly hôn với tôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-ly-hon-ong-chong-lanh-lung-giau-co-cua-toi-hoi-han-roi-klyf/chuong-18-danh-gia-thap-co-ay.html.]
Giọng nói của cô vừa dứt, Phó Trần bóp má cô, ánh mắt lạnh lẽo thấu xương: "Lấy một nửa tài sản của tôi để ly hôn, Sở Minh Khê, em nghĩ anh sẽ để em được như ý sao?"
Nhìn cô gái trước mắt, Phó Trần phát hiện trước đây mình đã đánh giá thấp cô.
V vốn tưởng rằng cô chọn lấy mình chỉ vì tập đoàn Minh Châu, không ngờ cô còn nhắm đến tài sản của anh.
Sở Minh Khê hờ hững gạt tay anh ta ra: "Nếu đã không nỡ tài sản của anh, vậy thì anh hãy nuốt cục tức này xuống đi!"
Hai năm sau khi kết hôn, không ai biết cô đã sống như thế nào, không ai có thể đồng cảm với cảm giác bất lực của cô mỗi đêm một mình khi đọc những tin đồn nhảm về Phó Trần.
Ngay cả nửa đêm bị ốm phải đi bệnh viện, cô cũng tự mình ký tên.
tuanh1
Nếu Phó Trần đã muốn đối xử với cô như vậy, vậy thì cả hai cùng chịu đựng, để anh ta cũng nếm trải sự dày vò mà cô đã phải chịu đựng suốt hai năm qua!
Sự hờ hững của Sở Minh Khê khiến Phó Trần càng thêm tức giận, anh ta bóp cổ Sở Minh Khê, trực tiếp ném cô lên giường, lạnh lùng nói: "Sao hả Sở Minh Khê, diễn hai năm cuối cùng cũng không diễn nổi nữa à? Cuối cùng cũng không chịu nổi cô đơn, để lộ đuôi cáo rồi sao?"
Phó Trần vu oan giá họa, Sở Minh Khê cười lạnh: "Tôi là loại người gì, chẳng phải anh đã sớm nhìn ra rồi sao?"
Sở Minh Khê thừa nhận, Phó Trần cười mỉa mai bóp cổ cô, nâng cằm cô lên: "Sở Minh Khê, nếu như chỉ là thiếu đàn ông, em nói sớm với anh là được rồi, chút chuyện nhỏ này anh vẫn có thể thỏa mãn em."
"Hơn nữa đã tự dâng đến tận cửa, không ngủ thì phí."