Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-07-23 19:35:16
Lượt xem: 133
Bài weibo này bất ngờ được nhiều người quan tâm, bên dưới toàn là phản đối.
[??? Tẩy trắng cũng không soạn bản thảo trước sao]
[Từ “lễ phép” cũng có thể dùng để miêu tả Kỷ Sơ Hòa á?]
[Lễ phép: Sớm biết vậy đã c.h.ặ.t t.a.y Thương Hiệt rồi]
[Tin Kỷ Sơ Hòa lễ phép hay tin tôi là Tần Thủy Hoàng, chọn một cái đi]
[Người phía trên, gửi số tài khoản, tôi chuyển tiền cho, nhớ phong tôi làm đại tướng quân]
[Sao bạn và chị “Bàn Tay” một người diễn vai người tốt, một người diễn vai người xấu vậy? Kỷ Sơ Hòa có hai fan não tàn như hai người thật là ngưu tầm ngưu mã tầm mã]
“Chị Bàn Tay” là một tài khoản nhỏ xuất hiện trong phần bình luận weibo của Kỷ Sơ Hòa, tên là [Bàn tay dính cồn i-ốt vừa đánh vừa khử trùng], mắng chửi còn ác hơn Kỷ Sơ Hòa, một mình có thể đấu với nhiều cư dân mạng trong phần bình luận.
Ngay từ đầu mọi người nghi ngờ chị Bàn Tay là tài khoản phụ của Kỷ Sơ Hòa, nhưng ngay sau đó có người nói: “Tài khoản chính của Kỷ Sơ Hòa mắng người còn không che giấu, cần gì phải tạo tài khoản phụ chứ.”
Mọi người nghĩ cũng có lý, nên đã xếp chị Bàn Tay vào nhóm chó điên cùng loại với Kỷ Sơ Hòa.
*
Kỷ Sơ Hòa đẩy va-li chậm rãi bước trên con đường rợp bóng cây, càng đi về phía trước, cô càng cảm thán gu thẩm mỹ của tổ chương trình “Bạn gọi đây là tình yêu”.
Từ khi còn cách cổng chính biệt thự một đoạn, dọc đường đã bày những bông hoa giả ren trắng, trang trí như tiệc cưới, trước cổng còn dựng một tấm biển nhựa to đùng không hề có chút thẩm mỹ nào—
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-nu-chinh-truyen-nguoc-noi-dien/chuong-18.html.]
Chào mừng đến với ngôi nhà “Bạn yêu”
Cách sắp xếp mấy chữ này, phải nói sao nhỉ, hồi Kỷ Sơ Hòa mới chỉ biết làm PPT, poster cô làm ra còn đẹp hơn thế này.
Đang chê bai gu thẩm mỹ của tổ chương trình, một giọng nữ chói tai bất ngờ phá vỡ sự yên tĩnh.
“Này!”
Kỷ Sơ Hòa quay đầu nhìn lại, một người phụ nữ đeo kính râm kiêu ngạo đi tới. Cô ta uốn tóc xoăn lớn, chiếc váy liền màu đỏ vừa vặn tôn lên thân hình đẹp, tiếng giày cao gót gõ trên đường nhựa hòa với tiếng lăn của va-li khiến người nghe cảm thấy khó chịu.
Hệ thống trong đầu nhắc nhở một câu, Kỷ Sơ Hòa mới đối chiếu được khuôn mặt này với người thường đăng bài như một “bông hoa trắng” ở trên mạng.
Hùng Vũ Thiến, bạn gái cũ của nam chính, dùng một câu để miêu tả: một vai phụ không có đầu óc.
Thủ đoạn nhắm vào nguyên chủ của cô ta thực ra đều khá thấp kém, nhưng nam chính không quan tâm, cư dân mạng lại có ấn tượng ban đầu rằng nguyên chủ là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của người khác, nên hình ảnh của nguyên chủ trong mắt mọi người cứ tụt dần.
Thấy Kỷ Sơ Hòa không nói gì, Hùng Vũ Thiến tháo kính râm, nhíu mày khó chịu: “Này, không nghe thấy tôi gọi cô à? Quả nhiên mọi người nói đúng, không có giáo dưỡng chính là không có giáo dưỡng.”
Kỷ Sơ Hòa kết thúc cuộc nói chuyện với hệ thống, thờ ơ liếc qua một cái, giơ một ngón tay: “Thứ nhất, tôi không tên là này, tôi tên là Kỷ Sơ Hòa.”
“Thứ hai, giáo dưỡng phải xem so với ai, so với cô thì tôi thấy mình khá có giáo dưỡng.”
“Hừ, quả nhiên mồm mép lanh lợi, nhưng cô đừng tưởng bám vào thiếu gia Kỳ là có thể lên mặt được, tôi nói cho cô biết—”
“Suỵt.” Kỷ Sơ Hòa đưa ngón trỏ lên môi, trong ánh mắt nghi hoặc của Hùng Vũ Thiến, giơ ba ngón tay, khẽ nói: “Thứ ba, trên răng cô có dính thức ăn.”