Khoảnh khắc cánh cửa tẩm phòng hé mở, nàng chợt ngây .
Chỉ thấy nghĩa nữ Yến Thù mà ban ngày nàng mới thoáng gặp mặt, đang kéo theo hai chiếc rương hành lý cao đến nửa nàng, ở cửa, ánh mắt lộ vẻ e dè, ngần ngại: "Tỷ tỷ... tiện chăng?"
Câu thốt cũng nhuốm đầy vẻ dè dặt.
Yến Thanh chớp mắt, khẽ gật đầu, tay nàng bất giác dừng động tác lau khô mái tóc: "Muội đây là?"
Chỉ thấy Yến Thù kéo lê hai chiếc rương nặng nề, chen qua bóng dáng Yến Thanh, bước tẩm phòng, đặt xuống mặt đất, rút chìa khóa từ trong túi , chật vật mở chiếc rương . Yến Thanh cạnh, trong lòng thầm nghĩ, đứa tiểu nha đầu kéo hai chiếc rương đến tìm , chẳng lẽ sợ ảnh hưởng đến địa vị của mà đến trục xuất ư?
ngay khoảnh khắc chiếc rương mở , những vật phẩm bên trong suýt Yến Thanh hoa mắt.
Hai chiếc rương lớn, chất đầy châu báu quý giá, nào cẩm hộp trân quý, nào túi gấm sang trọng, tuy chen chúc nhưng vẫn sắp xếp chỉnh tề, giờ đây bày ngay mặt Yến Thanh.
Yến Thanh: "..."
Đứa tiểu nha đầu định hối lộ , để tự giác rời khỏi Yến gia chăng?
Yến Thù cẩn thận quan sát phản ứng của Yến Thanh, nhưng thái độ điềm nhiên đến lạ của đối phương vượt ngoài dự liệu của nàng.
Những món trân bảo đều là do nàng tích góp bấy lâu nay, món nào cũng yêu thích vô cùng.
Yến Kiều Kiêu thèm từ lâu song chẳng nỡ ban tặng một món nào.
Lần vì lấy lòng Yến Thanh, nàng đành cắn răng chịu đựng.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Hôm nay là đầu chúng gặp mặt..." Tim Yến Thù đau như cắt, ruột gan thắt : "Tỷ tỷ, tỷ xem ưng món nào, chọn trúng món nào, đều xin dâng tặng tỷ hết."
Yến Thanh khẽ nhướng mày, trong mắt ánh lên vẻ trêu chọc: " thấy... cái nào cũng ưng cả."
"Vậy đây..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-mat-tri-nho-yeu-vuong-om-hai-oa-nhi-tim-ta-nhan-than/chuong-12.html.]
Tim Yến Thù vỡ tan tành.
Yến Thù đống trân bảo tích góp bao năm nay mắt, lòng đau như cắt, thật khó lòng buông tay.
nghĩ , chiếm giữ phận của Yến Thanh bao nhiêu năm, hưởng thụ vinh hoa phú quý, còn Yến Thanh mười mấy năm nay liệu đủ miếng ăn , chỉ lớn hơn vỏn vẹn nửa tuổi, giờ ngoài bói toán kiếm tiền mưu sinh, cuộc sống chắc chắn vô cùng khổ sở... Nàng đống trân bảo cuối, cắn răng đặt hai chiếc chìa khóa lòng bàn tay Yến Thanh, với giọng trầm: "Vậy thì xin tỷ hãy nhận lấy bộ."
Nói xong, nàng bỏ chạy, chỉ e nếu còn nán thêm dù chỉ một khắc, nàng sẽ chẳng thể dứt lòng.
Trong tẩm phòng chỉ còn một Yến Thanh. Nàng cúi mắt hai rương trân bảo, nàng nhận thức giá trị của những vật nhưng vẻ mặt tiếc nuối của tiểu cô nương , ắt hẳn giá trị nhỏ chút nào.
Rõ ràng lòng nỡ, thế mà vẫn ban tặng khác.
Yến Thanh cầm lấy hai chiếc chìa khóa trong tay, khỏi khẽ cong môi nở nụ . Tiểu cô nương quả là chút thú vị.
Bất chợt một trận choáng váng ập đến, nàng đặt hai chiếc chìa khóa sang một bên, xuống mép giường, hít sâu một , điều hòa nội tức, mãi một lát mới thấy khá hơn đôi phần.
Cải mệnh nghịch thiên vốn dĩ là đại kỵ, ắt sẽ tự tổn hại đến căn cơ bản . May , ngày thường nàng việc ác nên mới bình an vô sự.
Hôm nay, nàng cứu giúp vị chủ quán cũng bởi thấy bà ngày thường lương thiện hiền hòa, chỉ là tổ tiên liên lụy, mệnh chẳng đáng lận đận đoạn tuyệt.
Chỉ e, sắp tới sẽ ít tai ương phiền lụy tìm tới cửa. ....
Sáng hôm , Yến Thù vươn vai, mở cửa phòng sững sờ chôn chân tại chỗ.
Chỉ thấy cửa phòng nàng là hai chiếc rương hành lý lớn, chính là hai chiếc hôm qua nàng kéo đến trao cho Yến Thanh. Hai chùm chìa khóa đang treo lủng lẳng tay cầm cửa phòng nàng.
Một tờ giấy dán nơi rương hành lý. Nàng bước lên gỡ xuống, thấy đó : "Vật quy nguyên chủ".
Yến Thù siết chặt tờ giấy trong tay, nét chữ, khỏi kinh ngạc chẳng kìm mà thốt lên: "Nét chữ thật ..."
Nàng luyện thư pháp từ tấm bé, đời vẫn nét chữ là nết , nhưng chữ nàng , vị ân sư luôn bảo rằng thần thái, vô cùng cứng nhắc.