Trong lòng Lâm Sương vô cùng hận cô, nhưng kiêng dè vì trong tay Tô Nam đang nắm giữ bí mật của , dám công khai trở mặt.
“ kinh nghiệm dẫn dắt kém ai, thành tích trong nhóm quản lý cấp cao cũng thuộc hàng top. Phó tổng Tô, cô sẽ vì chuyện mà vẫn còn để bụng chứ?”
Lâm Sương rõ ràng chút bất mãn.
Tô Nam cụp mắt nhẹ: “Không , chỉ nhớ là đây quản lý Lâm từng xem thường việc hợp tác với tập đoàn Cự Lập, thái độ của cô sẽ ảnh hưởng đến định hướng hợp tác, nên…”
“ đương nhiên sẽ tuân thủ quyết định của công ty!” Lâm Sương vội vàng bày tỏ.
Team Hạt Tiêu
Tô Nam mỉm uyển chuyển: “Danh sách báo lên hội đồng quản trị , e là thể đổi. Đợi cơ hội nhé…”
Cô bắt đầu thu dọn đồ đạc, ý tứ tiễn khách quá rõ ràng.
Lâm Sương nghiến răng: “Sẽ cách thôi, phó tổng Tô cứ chờ xem.”
Nói xong , giày cao gót nện xuống đất, dáng lả lướt rời .
Ánh mắt Tô Nam khẽ trầm xuống, nhướng mày: Tốt quá, cá cắn câu .
Chưa đến buổi chiều, điện thoại nội bộ của Dư Lâu gọi đến: “Giám đốc Chương Minh mời cô đến văn phòng một chuyến.”
Là một ông già sắp nghỉ hưu?
Tô Nam nhướng mày: “Được thôi.”
Trong công ty, phận thật sự của cô chỉ Tô Cẩn và Dư Lâu . Cô cũng xem Chương Minh tìm phó tổng mới lên như cô để gì?
Chương Minh là nổi tiếng thích đầu cơ trục lợi, khi xưa dùng thủ đoạn đặc biệt để hội đồng quản trị, từ đó chịu buông tay. Vì cổ phần nắm giữ nhiều, đe dọa cục, nên cũng mặc kệ ông .
Gõ cửa, bên trong vang lên giọng mệt mỏi: “Vào .”
Tô Nam bước : “Giám đốc Chương, ngài tìm việc gì ?”
Chương Minh thấy cô, ánh mắt sáng lên, nhưng như nhớ gì đó, trầm xuống tiếc nuối.
“Ngồi .” Ông chỉ ghế mặt.
Tô Nam khách sáo, xuống.
Chương Minh khan: “Cô Tô đúng là xinh , chẳng trách Tô Cần dám bất chấp ý kiến khác để đưa cô vị trí .”
Nụ của Tô Nam càng sâu, hóa là để ý đến Tô Cẩn lưng cô?
Cô giải thích, chỉ ông .
Thấy cô đáp, Chương Minh hừ lạnh: “Vị trí vốn dĩ là để dành cho Lâm Sương, cô ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/chuong-50-cho-dua.html.]
Đang đe dọa cô ?
Tô Nam khẽ : “Quản lý Lâm tuy giỏi, nhưng phù hợp hơn.”
Sắc mặt Chương Minh lập tức trầm xuống: “Người trẻ tuổi trong chốn công sở mà kiêu ngạo, tôn trọng bề sẽ chịu thiệt đấy.” Ông đe dọa.
Tô Nam mỉm , dậy: “Vậy đành dùng năng lực để chứng minh thôi. Nếu còn gì nữa, giám đốc Chương, xin phép.”
“Sao cô dám…” Chương Minh sốt ruột, tức giận mặt, lệnh: “Thêm tên Lâm Sương đội dự án hợp tác với tập đoàn Cự Lập.”
Nụ của Tô Nam càng rõ rệt, quả nhiên là ông , chỗ dựa của Lâm Sương là một lão già tệ hại thế ?
Nghĩ cô sẽ sợ ?
Thật nực .
Thấy cô chỉ đáp, mặt Chương Minh càng khó coi: “Cô ?”
“Nghe .” Thấy sắc mặt ông dịu xuống, cô tiếp lời: “ thể .”
“Cô gì?”
“Việc đó công bằng với những khác.”
“Tô Nam, cô tưởng Tô Cẩn là ai động cô ? Cô tin …”
“Đuổi việc ? tin hội đồng quản trị sẽ sa thải chỉ vì một Lâm Sương. nghĩ khi quản lý Lâm đến cáo trạng, chắc với ông đang nắm gì . Phiền ông chuyển lời với cô , đừng chọc .”
Ánh mắt cô lạnh lùng quét qua khuôn mặt đang sững sờ của Chương Minh, đó dứt khoát rời .
Vừa bước khỏi văn phòng, cô liền gọi cá nhân của Tô Cẩn.
“Có chuyện gì , Tiểu Nam?”
“Chương Minh vấn đề, Lâm Sương là của ông . Lần ngăn cản việc hợp tác với Cự Lập, chắc chắn là do thái độ của ông .”
Tô Cẩn mỉm cảm thán: “Phản ứng nhanh đấy.”
“Anh từ lâu ?”
“Thành viên hội đồng dã tâm, chứ?”
Tô Nam thở phào: “Vậy em yên tâm .”
“Lão cáo già đó đơn giản , để xử lý. Em tập trung theo sát hợp tác với Cự Lập . À, Phó Dạ Xuyên định đích phụ trách hợp tác .”
Tô Cẩn sớm cho cô lời cảnh báo.