Lâm Ca và Phó Dạ Xuyên sóng vai tới, Lâm Ca khẽ tặc lưỡi:
“Mặc Mặc, cô quen đàn ông bên cạnh Tô tiểu thư ?”
Thẩm Mặc Mặc vẫn còn chìm đắm trong cảnh tượng , vị đại thần Tô Minh hạ vì Tô Nam, ngưỡng mộ thấy đương nhiên.
Thật sự là một cặp xứng đôi đến mức khiến chảy m.á.u mũi!
Cô theo phản xạ gật đầu, nhưng ngay lập tức lắc đầu quả quyết:
“Không quen!”
Tô Nam dặn , giữ bí mật!
Phó Dạ Xuyên nheo mắt, còn Thẩm Mặc Mặc thì vội vã nhặt áo vest và chiếc ô đất, chạy mất. Cô chỉ là dân nghiên cứu khoa học, đấu nổi mấy cao thủ thương trường .
Tiểu Hổ ngó trái ngó , định dùng hệ thống thông minh gọi điện cho Tô Nam thì ai đó xách thẳng lên.
Phó Dạ Xuyên cau mày chằm chằm nó, luôn cảm giác đúng.
“Còn nhận chú ?”
Giọng lạnh lẽo, tràn ngập sự kiềm chế.
Tiểu Hổ nheo mắt, bốn chân vùng vẫy trong trung, do dự mới mở miệng:
“Đồ đáng ghét, tìm mama.”
Tửu Lâu Của Dạ
Đồ đáng ghét?
Lâm Ca sững sờ trợn mắt. Trước Tiểu Hổ đối với Phó Dạ Xuyên nịnh hót bao nhiêu, khiến bao ghen tị, giờ ngoắt gọi là đồ đáng ghét ?
“Tiểu phản đồ, đây còn gọi là ba ba, quên ?”
Tiểu Hổ hừ một tiếng, mặt :
“Không xứng!”
Nó vốn chỉ là một con hổ máy cảm xúc, mama bảo nó ghét ai thì nó ghét đó!
Khuôn mặt Phó Dạ Xuyên lập tức đen như mực.
lúc , Trần Miễn chạy tới đưa ô cho , còn vững thì Tiểu Hổ gọi to:
“Ba ba, chụt chụt!”
Cơ thể Trần Miễn cứng đờ, suýt ngã sõng soài.
Đôi mắt lạnh lùng của Phó Dạ Xuyên gắt gao dán , sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Trần Miễn vội xua tay: “…”
“Ba ba, ba thật trai!”
Anh hoảng loạn!
“Phụt!”
Lâm Ca rốt cuộc nhịn mà phá lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-khoi-tai-san-hang-ty/chuong-130-ba-ba-chut-chut.html.]
Khóe miệng Trần Miễn cũng co giật ngừng.
May mà lúc , chiếc xe rời đầu trở . Ánh mắt lạnh lẽo của Phó Dạ Xuyên chằm chằm chiếc xe đó, cho đến khi xe bước xuống, Tô Minh đưa tay:
“ đến đón Tiểu Hổ.”
Phó Dạ Xuyên hừ lạnh, ném mạnh Tiểu Hổ qua, cơn giận trong bụng suýt bùng nổ, ánh mắt sắc lạnh liếc thẳng chiếc xe phía Tô Minh.
Ngoài tài xế, còn ai khác.
Chắc là cô Phó Dạ Xuyên cũng ở đây, thấy .
“Sunner, và Tô Nam là yêu ?”
Lâm Ca ý tứ sâu xa liếc Phó Dạ Xuyên, hỏi Tô Minh.
Tô Minh cụp mắt, lạnh nhạt:
“Không tiện trả lời.”
Lâm Ca nhếch môi, chỉ về phía Phó Dạ Xuyên:
“Anh và Tô Nam là quan hệ gì ?”
Tô Minh sang Phó Dạ Xuyên, khẽ nhíu mày, lắc đầu.
Không quen!
Chưa kịp để Lâm Ca giới thiệu, Phó Dạ Xuyên lạnh giọng cắt ngang:
“ chính là tên chồng c.h.ế.t trong miệng cô !”
Ở sân bay, tận tai Tô Nam giới thiệu như thế. Giận đến mức đau gan!
Nghe , Tô Minh lộ thêm cảm xúc nào, chỉ gật đầu:
“Vậy thì càng tiện trả lời.”
Nói xong, xoay lên xe. Chiếc xe nhanh chóng biến mất trong tầm mắt bọn họ.
Lâm Ca bật :
“Tính khí y chang Tô tiểu thư, ha ha ha…”
Ánh mắt lạnh băng của Phó Dạ Xuyên lia qua mặt , Lâm Ca lập tức câm nín.
Ở trạm xe gần đó, Tô Minh đến đón Tô Nam. Cô xót xa ôm Tiểu Hổ lòng:
“Xin nhé, mama cố tình quên con !”
Tiểu Hổ tủi rúc n.g.ự.c cô:
“Người chăn lông cừu của Mesgarzadeh.”
Tô Nam khựng , nuôi thú cưng thì chỉ lo ăn uống, còn nhà cô nuôi thú cưng thì đốt tiền!
“Được , mua.”
Tô Minh Tiểu Hổ đầy chán ghét, đúng là một con hổ mê hư vinh!