Vân Thanh nhíu mày, Hoắc Xuyên đã ra tay từ trước.
Cô không khỏi thở dài. Hắn thật sự rất tàn nhẫn.
Dư gia bị hắn làm cho tiêu tán chỉ trong chớp mắt.
“Nói với anh ta tôi không cần.”
Vân Thanh không muốn dính dáng gì đến Hoắc Xuyên, càng không muốn mang ơn hắn. Cô lạnh lùng đáp lại rồi cúp máy.
Khi sắc mặt Vân Thanh lại trở nên khó coi, Cố Chi tò mò hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
“Hoắc Xuyên đã xử lý tên Dư Vĩnh đó rồi. Công ty của hắn đã hoàn toàn phá sản. Không chỉ vậy, anh ta không chỉ thâu tóm cả tập đoàn Dư thị, còn muốn tặng lại cho tập đoàn Vân thị.”
Vân Thanh lạnh giọng kể hết mọi chuyện cho Cố Chi nghe.
Cố Chi sững sờ: “Tên Hoắc Xuyên này thật thú vị. Giờ lại muốn lấy lòng cậu à? Vân Thanh, tôi nghĩ cậu nên cho anh ta một bài học.”
Vân Thanh không nói thêm gì. Cô quay đầu nhìn bầu trời đêm dày đặc bên ngoài cửa sổ.
Lúc này, Hoắc Xuyên đang trên đường từ Thịnh Ca trở về. Lâm Vũ là người lái xe, trong xe im lặng đến kỳ lạ.
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh.
“A lô? Mọi chuyện sao rồi?”
Team Hạt Tiêu
“Hoắc tổng, mọi việc đã được làm theo chỉ thị của ngài. Nhưng… phía Vân gia đã từ chối quà tặng từ tập đoàn Hoắc thị…”
Lý Dịch có phần lúng túng khi báo lại sự thật.
Lông mày Hoắc Xuyên lập tức nhíu chặt. Một lúc sau, hắn đáp: “Tôi biết rồi.”
“Vả lại, cô Vân hình như cũng đã hành động. Chỉ là chậm hơn ngài một bước,” Lý Dịch tiếp tục.
Tay Hoắc Xuyên khựng lại, hành động của Vân Thanh thật sự rất nhanh.
Nhớ lại lời Vân Thanh nói khi nãy, lòng Hoắc Xuyên chợt dâng lên vị đắng.
“Ừ.”
Hoắc Xuyên lạnh nhạt đáp rồi cúp máy.
Sáng hôm sau, tin tức Dư gia phá sản tràn ngập trên các mặt báo.
Vân Thanh chỉ nhìn qua rồi lướt đi, không muốn nhắc đến chuyện đó nữa.
Cô định tiếp tục làm việc, đột nhiên Vân Kỳ bất ngờ gọi đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-bi-phan-boi-toi-thua-ke-mot-gia-tai-kech-xu/chuong-93.html.]
“Tiểu Thanh! Tối nay có một buổi lễ vinh danh trong giới giải trí. Em cũng được mời đấy.”
Vân Thanh sững người, buổi lễ trong giới giải trí thì liên quan gì đến cô?
“Với lại, ai tham dự cũng phải có người đi cùng. Em định dẫn ai? Anh không thể làm bạn đồng hành của em được đâu. Không khéo chúng ta lại lên trang nhất lần nữa mất.”
“Chuyện đó làm anh sợ à?” Vân Thanh không nhịn được phản bác.
Nếu không phải Vân Kỳ lúc nào cũng thân thiết với cô trước ống kính thì đâu ai hiểu lầm mối quan hệ của hai anh em họ đến vậy.
“Nhưng sao lại có lễ này đột ngột thế?” Vân Thanh thật sự không muốn tham dự.
Rõ ràng Hoắc Xuyên cũng có khả năng sẽ đến buổi lễ này.
“Em gái à, giờ em là CEO của tập đoàn Vân thị rồi. Hơn nữa, tần suất em xuất hiện trên truyền thông đã vượt cả nhiều ngôi sao hạng A trong giới luôn đấy.”
Vân Kỳ nói đúng. Nhiều người nổi tiếng còn đang ganh tị với độ phủ sóng của Vân Thanh.
Vân Thanh im lặng, rồi nói: “Biết rồi. Vậy anh giúp em tìm một người bạn trai đi cùng nhé.”
Nói xong, cô cúp máy.
Quả nhiên, ngay sau khi kết thúc cuộc gọi với Vân Kỳ, Chu Triển đã đưa thư mời đến văn phòng của cô.
Vân Kỳ không làm cô thất vọng. Anh tìm cho cô một chàng trai trẻ đang nổi tiếng trong giới giải trí, Mạnh Hồng.
Bạn đồng hành của Vân Kỳ là Ái Tư, người chị em thân thiết của Vân Thanh.
Buổi lễ vinh danh quy tụ rất nhiều ngôi sao. Không chỉ giới giải trí, mà còn cả những người nổi tiếng trong các ngành khác.
Đây là lần đầu tiên Vân Thanh gặp Mạnh Hồng ngoài đời. Phải công nhận, cậu ta nổi tiếng là có lý do.
Khi nhìn thấy Vân Thanh, mặt Mạnh Hồng đỏ bừng.
Trong bộ vest trắng, cậu trông như một hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích, rất hợp với chiếc váy dạ hội màu bạc của Vân Thanh.
“Chào… Vân tổng.”
Mạnh Hồng lắp bắp, trông vô cùng đáng yêu.
Vân Thanh mỉm cười nói: “Đừng căng thẳng thế. Cứ gọi tôi là Vân Thanh.” Cô liền khoác tay Mạnh Hồng bước trên thảm đỏ, tiến vào khu vực tổ chức buổi lễ.
Sau khi ngồi vào chỗ, Mạnh Hồng ân cần hỏi: “Chị Vân Thanh, chị có lạnh không? Em choàng áo khoác cho chị nhé.”
Trong hội trường đúng là có chút lạnh. Vân Thanh cảm thấy ấm lòng, khẽ lắc đầu: “Không cần, đừng lo.”
Vân Thanh và Mạnh Hồng ngồi cạnh nhau, nhìn vô cùng nổi bật.
Không bao lâu sau, họ đã thu hút ánh nhìn của Hoắc Xuyên.