Sao nỡ làm Muggle giữa thế giới phép thuật - Chương 14: Những ngày đầu tiên ở Hogwarts (3)
Cập nhật lúc: 2025-05-18 03:57:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gryffindor năm nay có ba đứa gốc Muggle, cô Amy Trujillo với Kent Flute có vẻ như lai phi. Chúng đều gặp nhau ở buổi hội họp của Ban liên lạc học sinh gốc Muggle Tổng cộng có 11 đứa gốc Muggle, dĩ nhiên không có Slytherin nào.
Tụi nhỏ được vài anh chị lớn trong Ban liên lạc học sinh gốc Muggle thăm hỏi. Chủ yếu là hỏi xem người thân Muggle của bọn nhỏ có làm khó dễ gì không, có phản ứng gì khi biết tụi nó học trường phù thủy, có cấm cản gì không.
Còn có học bổng dành riêng cho học sinh gốc Muggle nếu tụi nó cần nữa, để đảm bảo chúng đều có thể tiếp tục việc học đủ 7 năm. Có lẽ vì chung nguồn gốc, biết đi xe đạp, biết xài điện thoại nên tụi nhỏ dễ dàng làm thân, nói huỵch toẹt hết mọi thứ, xém khai cả gia phả dòng họ ra.
Mấy anh chị lớn chững chạc, dặn dò nhiều thứ, đặc biệt là dặn tụi nhỏ đừng gây chuyện với đám Slytherin
“Ai cũng biết tụi nó chống Muggle có tiếng.”
Anh Rary Carolinus sau kinh nghiệm ở Hẻm Xéo đã dặn đi dặn lại tụi nó rằng:
“Slytherin năm nay có ba đứa nhóc đó, mấy đứa đừng kiếm chuyện với tụi nó.”
Quả nhiên, ba phản diện trong một bộ phim nên ai cũng sợ. Cuối buổi, 11 đứa nhỏ được chụp hình cùng nhau để ghi lại tư liệu, như truyền thống từ khi Ban thành lập đến giờ. Trên tường của căn phòng cũng treo đầy hình các học sinh trước nay, rồi hình hoạt động của Ban, hình những học sinh và giáo viên đã đảm nhiệm các chức vụ.
Giáo sư Eda Whiteford môn Muggle học hôm nay không có mặt, vì như anh Carolinus bảo, Ban từ trước đến nay hầu hết đều do học sinh tự quản. Nhưng trên tường có một góc treo ảnh của các giáo sư Muggle học, cùng những đóng góp của họ.
Và trên cùng, nơi để ảnh của người sáng lập có ghi:
“J. K. Rowling, người sáng lập Ban liên lạc học sinh gốc Muggle, Hufflepuff khóa 1929.”
Giselle không biết mình đang sống ở thế giới nào nữa rồi.
Sáng thứ năm là tiết Bùa chú học cùng Hufflepuff. Giáo sư Hynkel là một ông phù thủy già, nhỏ gầy, hệt như phiên bản nam của cô hiệu trưởng. Thầy dạy bùa Lumos và cho tụi nhỏ thực hành ngay và luôn. Đây là bùa thắp sáng đũa phép vô cùng cơ bản, không quá khó nên bọn trò nhỏ đều có thể làm được. Thầy không cộng điểm cho ai, chỉ dặn ra về nên thực hành nhiều để mau chóng theo kịp lớp.
Cuối buổi học giáo sư gọi Matt ở lại, Giselle nghĩ là vì quả bùa ếm Flipendo của cậu nhóc. Hmm có nên đi đến phòng thực hành Flipendo không ta, nhưng phòng thực hành nào cũng có người. Cô chỉ nhớ trong Harry Potter có một căn phòng gọi là phòng theo yêu cầu, có thể hiện ra theo ý muốn của người dùng, nhưng không rõ nó ở đâu. Mà cũng có thể là không có, đây là một thế giới khác, cốt truyện sẽ khác chăng. Có con ma Peeves nhưng đâu có cụ hiệu trưởng Dumbledore, trong tên các hiệu trưởng trước cũng không có, trong cuốn Danh nhân Phù thủy thế kỷ 20 cô đọc trên thư viện cũng không có ai họ Dumbledore cả.
“Thầy hỏi mình có phải biết dùng bùa Flipendo thật không, rồi thầy kêu mình đánh thử cho thầy coi.” Matt kể lại cho chúng bạn về buổi sau giờ học, và Giselle cũng được xếp vào nhóm bạn nó.
“Rồi sao nữa?” Nol rối rít.
“Rồi thầy nói thầy sẽ dạy phụ đạo cho mình.” Cả đám lại đi lên cầu thang di chuyển, hình như tới tháp Bắc tầng 3.
Giselle cũng muốn được phụ đạo bùa chú, vị giáo sư có vẻ là một đấu sĩ lão luyện. Phải, bùa chú dùng trong các trận đấu tay đôi, luyện thi đấu để đánh trận. Dù cốt truyện tương lai thế nào, nhân vật chính rồi sẽ sống hay chết, ai là trùm phản diện, nhưng đã có phù thủy thì sẽ có chiến tranh, lịch sử phù thủy đã viết thế rồi.
Cô cần học cách chiến đấu để sống sót. Giselle quyết định lại lên phòng tự thực hành số 4, bỏ lại đám nhóc. Cô muốn tập bùa khiên Protego, chiều hôm nay trống tiết.
4/20 chắc chưa ai muốn thực hành trong tuần đầu nhập học, ít người làm cô thoải mái, chọn một góc xa nhất cô niệm: “Protego.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-14-nhung-ngay-dau-tien-o-hogwarts-3.html.]
Vòng tròn chỉ hiện ra phía trước người, hơi nhỏ, tan mau, lại niệm tiếp. Về cơ bản Protego hình thành một vòng cầu như trái bóng xung quanh người niệm, che chắn các pháp lực đánh tới. Vòng bảo vệ lớn nhỏ hay dày mỏng tùy thuộc vào sức mạnh ý chí của người niệm, hay dòng ma lực của người niệm. Nhưng nếu pháp lực của người đánh mạnh hơn nhiều thì cũng dễ vỡ như thường.
Sáng thứ sáu, tiết cuối cùng của tuần đầu tiên là Lịch sử Phép thuật học cùng Ravenclaw. Đứng lớp là một bà ma già khú đế, già sụm và chắc là cũng cùng câu chuyện như trong Harry Potter. Bọn chúng học chương đầu tiên của cuốn sách lịch sử, mà đúng hơn là giáo sư Eyler đọc lại cho chúng nghe mà thôi.
Bọn nhỏ thở ra một hơi khi hết tuần đầu tiên, còn Giselle thì có nguyên buổi chiều thứ sáu, cả ngày thứ bảy và chủ nhật để đi thư viện và phòng thực hành. Năm đầu có vẻ thảnh thơi, cô cần tập cho nhuần nhiễn bùa khiên, nó sẽ cứu mạng mình không chừng.
Nhóc Matt nhiều lần rủ cô đi chơi cùng tụi nó, nhưng cô từ chối. Cô không thích thú gì với đám nhóc con, cũng như mấy đứa nhóc Muggle, nhức đầu và tốn thời gian. Thế là ba đứa nhóc còn lại trên toa tàu chung thường đi với nhau, chúng kết bạn đi hầu hết khắp các nơi, và cô bé Ive thì đến tối thứ sáu đã chuyển đến ngồi cạnh Nol trong buổi ăn tối ở sảnh đường. Ba đứa nó mới là bộ ba vàng, cô nghĩ, mình chỉ là nhân vật qua đường thôi.
Thời gian trôi nhanh, tuần thứ hai cũng gần như êm thấm, cho đến buổi học bay chiều thứ năm với cô Hotspur, một phụ nữ trung niên lai á, học cùng đám rắn nhỏ. Tụi nó được chuẩn bị cho mỗi đứa một cây chổi của trường, trông cũ kỹ, và Giselle chỉ có thể liên tưởng đến những cây chổi quét nhà.
“Nào, mỗi trò đứng cạnh một cây chổi, nhanh lên.”
“Rồi tay phải đặt lên cán chổi và hô: Lên!”
Giselle thề là cô đang cố gắng làm thật chứ không phải giả vờ như các lớp khác, nhưng cây chổi của cô uốn éo hai phát rồi thôi, nằm trở lại vị trí cũ. Thôi rồi, mình chẳng có khiếu gì với môn bay rồi, thôi mình ngồi coi người ta chơi Quidditch là được.
Cây chổi của nhiều đứa đã bay lên, như hai nhóc Matt Nol, như ba nhóc rắn nhỏ. Phù thủy nhà nòi được tiếp xúc chổi bay từ nhỏ, ít nhất là không bị hạn chế như đũa phép, chúng có thể luyện với mấy cây chổi của người lớn trong nhà, hoặc mấy cây chổi đồ chơi.
Bà giáo bắt đầu chỉ cho tụi nhỏ cách trèo lên cán chổi mà không bị tuột xuống. Bây giờ thì Giselle thấy nó giống chổi phép hơn rồi, vì cán chổi cũng nhỏ chèo quẻo hệt như chổi thường, nhưng nếu ngồi đúng cách đúng vị trí thì cũng êm mông. Chắc là đã được ếm bùa không gian, cô nghĩ. Cô hứng thú với các bùa loại không gian hơn là bay chổi.
“Bây giờ khi cô thổi còi, các trò đạp mạnh chân xuống đất, nắm chặt cán chổi, bay lên chừng 1m rồi hạ xuống nhé. Hạ xuống bằng cách chồm tới trước.”
“Ba.. hai... một...”
Giselle không đạp mạnh chân, cô và cây chổi vẫn đứng trên mặt đất, năm nhóc phù thủy nhà nòi đã bay lên y lời cô giáo, ba đứa con gái Slytherin cũng bay được, có vẻ như mình cô với cô bé Amy là còn trên mặt đất.
Phần còn lại của giờ học, cô giáo cho chúng bay lên cao dần, cao dần, bọn nhỏ làm dễ như chơi, chỉ có cô là tới cuối giờ chân vẫn còn chạm đất. Mặt đất bằng phẳng mới an toàn làm sao...
Đất bằng nhưng miệng thằng nhóc Steffensen thì không vậy. Cuối cùng nó đã chú ý tới một kẻ vô hình của nhà tử thù của nó là cô. Nó chọc ngoáy khi cả đám tự đi dẹp chổi sau giờ học:
“Ố ồ có đứa không biết bay chổi như thế nào kìa...” Rồi hình như nó nhớ ra: “Mày là đứa cái nón phân loại 5 phút đây mà? Chắc cái nón không biết có nên cho mày cuốn xéo hay khỏi trường hay không nên mới nghĩ lâu thế hả?” Mấy đứa con gái Slytherin cười theo, thật tình cô cũng muốn cười.
“Mày không mở miệng không ai nói mày câm đâu Steffensen.” Nhóc Nol bắt đầu ra trận, mới hai tuần thôi mà tụi nó không biết đấu võ mồm biết bao nhiêu lần rồi.
Để chổi vào kho gần sân tập xong Giselle bước nhanh, thằng nhóc còn nói với theo: “Mày coi nó bỏ chạy kìa, nó đâu có cần mày cãi dùm đâu Rogers? Nó chạy trước rồi.”
Hmm chắc tiết sau cần hỏi cô Hotspur xem môn bay thi cuối kỳ sẽ như thế nào, bay cao mấy thước hay bay mấy vòng. Cô muốn qua môn thôi được không...
Nhưng nếu mình không bay chổi được thì có cách nào khác để di chuyển không? Hay đi xe giống người bình thường cho rồi. Xe có vẻ tiện và dễ dùng hơn, cần gì phải bay chổi để rồi canh sao cho Muggle không nhìn thấy. Mình đâu phải mấy phù thủy đó giờ không tiếp xúc Muggle đâu, mình biết đi xe đạp, xe máy, xe bus với máy bay mà, lớn lên học lái oto nữa là ổn.
Quyết định sử dụng phương tiện di chuyển như Muggle làm Giselle không còn mặn mà gì với môn bay nữa, kệ, được tới đâu hay tới đó.