Quy Tắc Quỷ Dị Chết Chóc: 4016 - 25

Cập nhật lúc: 2025-03-20 23:05:16
Lượt xem: 0

Tạ Hoa Dương liếc nhìn Lâm Dị và Ngụy Lượng: “Họ làm cậu tức, cậu còn nghĩ đến họ à?”

“Theo tôi, sống c.h.ế.t của họ liên quan gì đến chúng ta!”

“Cậu đã khuyên hai lần, tôi cũng nói hai lần rồi, còn lại họ muốn nghe thì nghe, không nghe thì kệ họ đi!”

Từ Thuận Khang vẫn còn do dự, nhưng Tạ Hoa Dương lại nói: “Lời hay khó khuyên kẻ muốn chết, nếu họ giống Viên Thiết Đầu, chúng ta có khuyên bao nhiêu lần cũng vô ích.”

Biết Tạ Hoa Dương đang cố tình chọc giận mình, nhưng nghe đến cái tên Viên Thiết Đầu, cơn giận vừa nguôi ngoai của Từ Thuận Khang lại bùng lên.

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Anh ta túm lấy cổ áo Tạ Hoa Dương, gầm lên: “Im đi! Đừng nhắc đến Thiết Đầu nữa! Cậu thực sự nghĩ như vậy sao? Chúng ta đã có cơ hội cứu cậu ấy!”

“Có cái nịt cơ hội! Cậu ấy tưởng đọc hiểu quy tắc, hiểu cái gì chứ!” Tạ Hoa Dương đập tay Từ Thuận Khang ra. “Chúng ta đã không khuyên cậu ấy sao? Chúng ta đã không nói cậu ấy đừng làm thế sao? Nhưng cậu ấy không nghe!”

Anh chỉ vào Lâm Dị và Ngụy Lượng: “Giống như hai thằng ngốc tự phụ kia, không chịu nghe lời! Chỉ là người dưng, cậu nói nhiều làm gì?”

“Xin lỗi tôi xen vào một câu… Tôi không phải không nghe đâu…” Ngụy Lượng giơ hai tay lên, yếu ớt nói.

Tạ Hoa Dương lại chỉ vào đồng hồ trên tường: “Bây giờ là 8:43, cậu đi không? Nếu không đi tôi đi trước đây!”

“Cậu muốn đi thì đi đi!”

“Vậy tôi đi đây! Không phụng bồi nữa!” Tạ Hoa Dương không chút do dự quay người.

“Cái đ.ị.t mẹ cậu đợi tao!” Từ Thuận Khang như một cái bơm, cơn giận trong người bị hút lên rồi lại nén xuống.

Lúc này vừa hút lên lại nén xuống.

Trên mặt anh đầy vẻ bất mãn.

Anh nắm chặt cuốn truyện tranh trong tay, nghiến răng nói: “Tôi chưa đọc xong cuốn này.”

“Truyện cuckold có gì hay đâu?” Tạ Hoa Dương giật lấy cuốn Sơn Hải Lục Chiến từ tay Từ Thuận Khang. “Truyện tranh Hồng Kông không thoát khỏi cái kết cấu NTR khiến độc giả buồn nôn, cuốn này tôi đọc xong rồi, càng về sau càng tệ, kết thúc còn tệ hơn, đúng là một đống phân, theo tôi thà đi xem mấy cuốn H thuần túy còn hơn!”

“Tôi còn giữ vài tác phẩm của thầy Oda Non, lúc nào cho cậu thưởng thức.” Anh vỗ vai Từ Thuận Khang, thúc giục. “Thôi nào, đi đi đi! Nhanh lên!”

Cơn giận của Từ Thuận Khang lúc này thực sự tan biến, anh do dự một chút, rồi nói: “Còn chút thời gian, tôi nói thêm một câu với họ.”

“Nhanh lên.” Tạ Hoa Dương biết không thể ép quá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quy-tac-quy-di-chet-choc-4016/25.html.]

Từ Thuận Khang bước đến trước mặt Lâm Dị và Ngụy Lượng, vô cùng nghiêm túc nói: “Chúng tôi phải đi rồi, hai cậu tự cẩn thận.”

“Các anh đi đâu?” Lâm Dị vô thức hỏi.

“Cẩn thận cái gì?” Ngụy Lượng gần như cùng lúc hỏi.

Từ Thuận Khang nói: “Sau 21 giờ không được rời khỏi giảng đường nữa, nên chúng tôi phải đi trước.”

“Sau khi chúng tôi đi, hai cậu phải cẩn thận tất cả mọi người ngoài hai cậu.”

“Bởi vì…”

Anh nhìn quanh, ánh mắt lạnh lùng quét qua những khuôn mặt của những người bạn học vừa vây quanh họ.

“Đêm là sân chơi của họ…”

Lâm Dị và Ngụy Lượng giật mình.

“Nhớ kỹ, tuân thủ quy tắc là cách duy nhất để các cậu tự bảo vệ mình.”

Nói xong, Từ Thuận Khang đi theo Tạ Hoa Dương về phía cửa lớp.

Trước khi đi, anh ta dường như nhớ ra điều gì đó, quay lại nhìn Lâm Dị, mỉm cười: “Nhưng về lý thuyết, qua đêm trong lớp học vẫn tương đối an toàn, hy vọng ngày mai vẫn có thể gặp lại các cậu… Chúc các cậu may mắn.”

Nói xong, anh ta mở cửa, đi ra ngoài cùng Tạ Hoa Dương.

Khi cửa lớp mở ra, những làn sương mù dày đặc như khói trưa hè lẻn vào qua khe cửa.

Bên ngoài lớp học, gió lạnh lẽo cùng hơi nước lạnh lùng xối xả khắp khu học xá, cả lớp học như một con thuyền buồm đang lênh đênh trên biển Caribe giữa đêm khuya, bất cứ lúc nào cũng có thể lật úp giữa sóng gió và sương mù.

Khi Tạ Hoa Dương và Từ Thuận Khang rời đi, trong lớp lần lượt có một số bạn học cũng rời khỏi lớp.

Lâm Dị để ý thấy những người rời đi đều mặc đồ thể thao sọc xanh trắng.

Nghĩa là, họ đều là sinh viên thể thao.

Sau khi sinh viên thể thao rời đi, cửa lớp lại đóng lại.

Gió lạnh bên ngoài không còn thổi vào, lớp học rộng lớn và trống trải dưới ánh đèn vàng ấm áp dần trở nên ấm cúng hơn.

Loading...