Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quân Hôn - Thủ trưởng, vợ anh dắt con đến tìm rồi!!! - Chương 273: Ngoại truyện Giúp sức 3

Cập nhật lúc: 2025-06-19 14:00:46
Lượt xem: 222

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Tưởng lắc đầu, động tác khựng lại một chút: "Sắp rồi ạ."

Sắp rồi là ý gì? Là có cô gái mình thích rồi, nhưng chưa theo đuổi được sao?

Tô Lai tò mò, không theo đuổi được, không phải chứ?

Không hiểu sao, Cố Tưởng bị hỏi đến mức mặt có chút hơi nóng lên, đành vội vàng chuyển chủ đề: "Dì nhỏ, Tần Thụ đâu rồi ạ? Nó thế nào rồi?"

Vừa nhắc đến Tần Thụ, Tô Lai đã bĩu môi: "Lần trước về, dì bảo nó đi gặp cô gái mà dì giới thiệu cho nó, nó thì hay rồi, tìm đủ mọi cách để kiếm cớ cho dì, hết bận việc này lại bận việc kia, đợi nó đi rồi, vẫn chưa gặp được người ta, nhắc đến nó là dì lại bực mình."

Lại nói với Cố Tưởng: "Đợi con tìm được đối tượng, dì xem nó còn kiếm cớ kiểu gì!"

Cố Tưởng: "..."

Luôn cảm thấy mình đã không làm gương tốt.

Cố Tưởng ở văn phòng Tô Lai hơn nửa tiếng, Tô Chiêu Chiêu thì dẫn Sở Dư Hề đi dạo trong khu công nghiệp cũng hơn nửa tiếng.

Hai người không biết từ lúc nào đã đi đến trường học của công nhân nhà máy, lúc này đang là giờ ra chơi, thật trùng hợp, khi hai người đi ngang qua thì bị con gái nhỏ của Tô Lai là Tần Vãn Vãn nhìn thấy.

Tại sao lại gọi là Tần Vãn Vãn, vì đứa bé này đến rất muộn, năm nay mới học lớp một, Tô Lai khi sinh cô bé đã là sản phụ cao tuổi, lại vì lý do của bố đứa bé, từ khi mang thai đến khi sinh, để giữ thai, phần lớn thời gian Tô Lai đều nằm trên giường.

Tô Chiêu Chiêu cũng lo lắng mười tháng trời, có ý muốn khuyên em gái đừng sinh, nhưng lại không mở lời được, vợ chồng Tô Lai đã mong có đứa bé này quá lâu rồi.

Bà chỉ có thể nghĩ cách tìm bác sĩ có chuyên môn cho họ, để bảo vệ họ.

May mắn thay Tô Lai không sao, đã sinh đứa bé này an toàn.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Tiểu Vãn Vãn tinh mắt, khi đang nhảy dây, mắt nhìn ra ngoài một cái, liền thấy dì lớn của mình.

Dây cũng không nhảy nữa, cô bé bỏ lại các bạn học rồi đi đuổi theo dì.

Dì lớn! Dì lớn!

Tiếng nói nhỏ vang lên, Tô Chiêu Chiêu liền nghe thấy, quay đầu nhìn thấy là cô bé, giang tay ôm cô bé: "Không học hành tử tế, chạy ra đây làm gì?"

Tần Vãn Vãn lắc lắc hai b.í.m tóc nhỏ cười hì hì: "Giờ tan học rồi ạ."

Cô bé nhìn Sở Dư Hề vô cùng tò mò, chưa từng gặp bao giờ: "Chị này là ai vậy ạ?"

Tô Chiêu Chiêu xoa đầu cô bé: "Là khách của nhà dì lớn, con có thể gọi là chị Sở."

Lại nói với Sở Dư Hề: "Đây là con gái của dì nhỏ của Cố Tưởng, tên là Vãn Vãn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thu-truong-vo-anh-dat-con-den-tim-roi/chuong-273-ngoai-truyen-giup-suc-3.html.]

Trong túi Sở Dư Hề vừa hay có kẹo, liền đưa hết kẹo cho cô bé.

Tần Vãn Vãn vui mừng khôn xiết, cầm một nắm kẹo trong tay nhỏ cảm ơn: "Cảm ơn chị Sở! Chị đẹp quá!"

Không có gì, em cũng rất đẹp.

Hì hì!

Tô Chiêu Chiêu và Sở Dư Hề vừa về xe không lâu, Cố Tưởng đã quay lại.

Khi mở cửa xe, Cố Tưởng mới nhận ra mình vẫn còn cầm một viên kẹo trong tay, anh không ăn kẹo, theo bản năng nhìn về phía Sở Dư Hề, rồi lại nhìn về phía mẹ mình.

Tô Chiêu Chiêu liếc mắt một cái, khóe miệng nở nụ cười: "Mẹ không ăn kẹo."

Cố Tưởng khựng lại một chút, đưa nó cho Sở Dư Hề.

Sở Dư Hề nhanh chóng lấy viên kẹo từ lòng bàn tay anh ta, cười còn ngọt hơn cả kẹo: "Cảm ơn!"

Cố Tưởng rụt tay lại để bên hông, dùng sức bóp nhẹ lòng bàn tay như bị chim nhỏ khẽ mổ.

...

Tô Lai phải đến khi con gái tan học mới biết chuyện chị mình dẫn một cô gái trẻ đi dạo trong khu nhà máy.

Con không nhìn nhầm chứ? Cô gái đó có lẽ là người trong đơn vị của dì lớn con.

Khu nhà máy có hợp tác xã, Tô Chiêu Chiêu thường xuyên đến đây thị sát công việc.

Tần Vãn Vãn vừa mút kẹo vừa lắc đầu: "Không phải không phải, các chị trong hợp tác xã con đều gặp rồi, chị đó không phải, dì lớn nói là khách của nhà, chị Sở còn cho con nhiều kẹo lắm ạ."

Tô Lai "xì" một tiếng, lẩm bẩm: "Người đến rồi, lại không dẫn đến gặp mình... Chẳng trách Tiểu Tưởng nói sắp rồi, có lẽ đúng thật!"

Đúng thật cái gì ạ? - Tần Vãn Vãn nghiêng đầu hỏi.

Tô Lai chọc vào trán cô bé: "Trẻ con hỏi nhiều làm gì, mau rửa tay ăn cơm đi."

Bố đâu ạ?

Bố con phải tăng ca.

Vậy con ăn xong sẽ mang cơm cho bố.

Được, con đi mang...

Loading...