Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quân Hôn - Thủ trưởng, vợ anh dắt con đến tìm rồi!!! - Chương 271: Ngoại truyện Cố Niệm 2

Cập nhật lúc: 2025-06-19 05:17:30
Lượt xem: 330

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nửa tháng sau.

Cố Niệm vừa xuống thuyền, lập tức chạy ra lề đường nôn thốc nôn tháo.

Có vài người cũng say sóng như cô, đồng chí đến đón họ đứng bên cạnh cười nói: “Lúc tôi mới đến cũng vậy, nôn mãi rồi quen thôi.”

Cố Niệm nôn ra hết chút nước chua cuối cùng trong bụng, súc miệng bằng nước trong bình, rồi mới đứng dậy.

Cô chào quân lễ: "Chào anh, tôi là Cố Niệm, là người phụ trách dẫn đội lần này.”

Người đến đón chào lại, rồi đưa tay ra: "Chào đồng chí Cố, biết có đoàn văn công đến thăm, các đồng chí trong đơn vị chúng tôi đã mong đợi lắm rồi!”

Sau vài câu khách sáo chào hỏi, đoàn người Cố Niệm mới lên xe rời bến cảng.

Vừa mới ổn định chỗ ở trong phòng tiếp khách, đã nghe tiếng người gọi có người tìm dưới nhà.

Cố Niệm xuống lầu nhìn thấy người đến, cười chào đón: "Thím Vương, sao thím lại đến đây? Cháu còn định có thời gian sẽ đến thăm thím mà.”

Vương Xuân Hoa cũng đã mấy năm không gặp cô, vui mừng nắm c.h.ặ.t t.a.y cô: "Thím đã gọi điện cho mẹ cháu rồi, nói cháu gần đây sẽ đến đảo để biểu diễn, thím ngày nào cũng mong ngóng, này, hôm qua nghe chú Chu cháu nói hôm nay các cháu đến, biết các cháu đến rồi, thím nhận được tin là đến ngay.”

Cố Niệm nhớ lại chuyện mình “bỏ trốn”, có chút chột dạ hỏi: "Mẹ cháu không nói gì khác chứ?”

“Không, thím nói đợi cháu đến sẽ hầm ngỗng cho cháu ăn, mẹ cháu ghen tị lắm, còn bảo tiếc là mẹ cháu không đến.. Đi, về nhà thím ở, cứ ở nhà thím.” Rồi kéo tay cô định đi.

Cố Niệm vội vàng nói: “Thím ơi, thím ơi, cháu ở nhà khách thôi, cháu là người phụ trách dẫn đội, không tiện để các đồng chí khác lại. Hay là thế này, ngày mai, chiều mai muộn cháu sẽ đến thăm thím và bác Chu ạ.”

Nghe cô nói vậy, Vương Xuân Hoa không ép buộc: "Thế được, mai cháu đến, cứ ở nhà ăn tối, thím sẽ hầm ngỗng cho cháu ăn.”

Cố Niệm vội vàng gật đầu.

Buổi biểu diễn giao lưu được sắp xếp vào ngày mốt, sáng sớm ngày thứ hai sau buổi biểu diễn sẽ lên thuyền rời đảo, mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa, chỉ có ngày mai sau khi tổng duyệt xong mới có thời gian rời đội.

Chiều hôm đó, Cố Niệm đã gặp Chu Minh hiện đã được thăng chức làm chính ủy khu thủ bị.

“Chào thủ trưởng!”

“Tốt, tốt, tốt.” Chính ủy Chu cười tủm tỉm, ông thường xuyên đến quân khu họp, cũng không ít lần xem Cố Niệm biểu diễn, nhìn Cố Niệm như nhìn con mình vậy.

“Vẫn nên gọi là bác Chu đi.”

Cố Niệm cười nói: “Ngoài kia cháu có thể gọi là baccs, nhưng trong quân đội, cháu vẫn phải gọi là thủ trưởng ạ.”

“Chính ủy Chu, anh quen thanh niên này à?” Đợi Cố Niệm đi rồi, có người hỏi.

Chính ủy Chu: “Đây là con gái của Cố Quân trưởng quân khu chúng ta.”

“À, hóa ra là con gái của Cố Quân trưởng…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thu-truong-vo-anh-dat-con-den-tim-roi/chuong-271-ngoai-truyen-co-niem-2.html.]

Chính ủy Chu liếc nhìn anh ta một cái: "Người ta là sinh viên đại học chính quy, có học thức lắm đấy, đã từng biểu diễn ở thủ đô, còn lên báo nữa, cô bé còn có một người anh trai sinh đôi, cũng là sinh viên đại học, tuổi trẻ đã lập được mấy huân chương hạng nhất, hạng nhì, là một thiên tài trong lĩnh vực quân công!”

Khen con nhà người ta, chính ủy Chu một chút cũng không hề ngại.

Người kia cười nói: “Xuất sắc thật, đúng là hổ phụ sinh hổ tử. À, hình như Kiến Quân nhà anh cũng không kém, cũng là một hạt giống tốt để chiến đấu! Nghe nói đã lên phó đoàn rồi phải không?”

Chính ủy Chu xua tay, nén lại nụ cười nhếch khóe môi: "Nó không được, còn kém xa lắm.”

“À phải rồi, Kiến Quân nhà anh có người yêu chưa?”

Vừa nghe thấy câu này, khóe môi chính ủy Chu rũ xuống.

Bản dịch được đăng trên kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.

Ngày thứ hai ở đảo, Cố Niệm bận rộn từ sáng đến chiều, sau khi tổng duyệt lần cuối kết thúc, cô đứng trên sân khấu trao đổi với mọi người về những quy trình cần tối ưu.

Trao đổi xong xuôi, đồng chí bên cạnh chỉ tay về phía giữa hàng ghế khán giả dưới sân khấu: "Đội trưởng, người kia cứ nhìn chị mãi.”

Theo hướng tay cô ấy chỉ, Cố Niệm nhìn sang.

Đây là một sân khấu trong nhà, ánh sáng hạn chế, nhìn từ trên sân khấu xuống, giống như nhìn hoa trong sương. Cố Niệm nheo mắt nhìn hồi lâu cũng không nhận ra người dưới sân khấu là ai, chỉ biết anh ta mặc quân phục, dáng người cao lớn, ngũ quan… ngũ quan không nhìn rõ.

Hình như anh ta thật sự quen cô, đang vẫy tay về phía cô.

Một lát sau, Cố Niệm mới bước xuống sân khấu đi tới.

Khi cô nhìn rõ mặt anh, có chút kinh ngạc: “Anh là Chu Tiểu Quân phải không?”

Thay đổi thật lớn!

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Đồng chí Chu Kiến Quân, tức Chu Tiểu Quân, gật đầu: “Là tôi, sao? Không nhận ra rồi à?”

Cố Niệm gật đầu: “Suýt nữa không nhận ra, cậu hình như cao hơn, trông cũng vạm vỡ hơn…”

Một nữ đồng chí trẻ tuổi chưa kết hôn, vừa mở miệng đã nói người ta vạm vỡ hình như không hay lắm. Cố Niệm nuốt những lời chưa nói hết vào bụng, sau đó sửa lời một chút:

“Anh trai tôi sau khi vào đại học cũng cao thêm một chút, nam đồng chí như các cậu thật tốt, vào đại học rồi mà vẫn còn cao lên được.”

Đôi mắt Chu Tiểu Quân ánh lên nụ cười rạng rỡ: “Đi thôi, mẹ tôi bảo tôi đến đón cậu về nhà ăn cơm.”

“Vậy cậu đợi tôi một lát, tôi đi lấy đồ.”

Chu Tiểu Quân gật đầu.

Thứ Cố Niệm muốn lấy là quà mang đến nhà họ Chu. Đến thăm người lớn mà tay không thì có chút không hay.

Chu Tiểu Quân liếc nhìn nói: “Không cần khách sáo vậy đâu.”

“Nên làm mà.”

Loading...