Quân Hôn Ngọt Ngào: Nàng Dâu Nhỏ Của Đại Lão Tái Sinh Rồi - Chương 432: Mặt bằng
Cập nhật lúc: 2025-04-09 16:05:43
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Việc tìm mặt bằng không thể nóng vội được, nhưng nhìn lượng người qua lại ở Đông Đại Lộ, Chu Chiêu Chiêu tính sơ qua trong đầu, nếu mở cửa hàng ở đây, số tiền kiếm được mỗi ngày có lẽ bằng tổng doanh thu của hai cửa hàng kia cộng lại.
Nóng lòng quá đi mất.
Tiếc là mãi không tìm được chủ nhà, biết làm sao bây giờ?
"Mấy cô có thể đến phòng quản lý nhà đất hỏi thử," chủ một cửa hàng bên cạnh góp ý, "Biết đâu bên đó có thông tin của chủ nhà."
Câu nói như gáo nước lạnh dội vào mặt khiến cô bừng tỉnh.
Chu Chiêu Chiêu vỗ trán một cái.
Tranh thủ lúc phòng quản lý nhà đất chưa tan làm, cô và Vương Diễm Bình hối hả chạy đến.
Ai ngờ tới nơi, nhân viên tra cứu xong lắc đầu: "Xin lỗi, thông tin chủ nhà không được tiết lộ."
Lại còn có chuyện này?
...
...
Chu Chiêu Chiêu đứng c.h.ế.t trân tại chỗ: "Đồng chí, chúng tôi thực sự rất muốn thuê mặt bằng này, đồng chí có thể thông cảm giúp được không?"
"Chuyện này..." Nhân viên do dự một chút nói, "Không phải tôi không muốn giúp, nhưng danh tính chủ nhà hơi đặc biệt."
"Nhưng nghe đồng nghiệp nói hai ngày nữa họ sẽ làm thủ tục chuyển nhượng," người này tiếp tục, "Hay các cô đợi vài ngày nữa quay lại hỏi thử?"
Đành phải như vậy thôi.
"Thật là ghen tị," vừa bước ra khỏi cửa phòng quản lý nhà đất, Chu Chiêu Chiêu thèm thuồng nói, "Giá mà có được một mặt bằng như vậy thì tốt biết mấy."
Dù không kinh doanh, chỉ cần cho thuê lại mỗi năm cũng đủ sống thoải mái rồi.
"Em này," Vương Diễm Bình bật cười, "Sao em cứ thích mua nhà thế?"
Hai cửa hàng gần trường vừa nghe chủ nhà muốn bán, cô không chần chừ lập tức làm thủ tục chuyển nhượng.
Sau này có dự án nhà mới xây, cô không chỉ mua cho mình mà còn khuyên Vương Diễm Bình mua theo.
Tuy nhiên, Vương Diễm Bình rất hài lòng với căn nhà này.
"Cửa hàng gần trường là do chúng ta may mắn," Chu Chiêu Chiêu thở dài nói, "Mặt bằng ở Đông Đại Lộ trừ khi chủ nhà ngốc nghếch mới chịu bán."
Phiêu Vũ Miên Miên
Đây là trung tâm tỉnh thành, dù là hiện tại hay tương lai đều là vị trí vàng.
Vì vậy cô mới thèm thuồng như vậy.
"Bên đó vẫn chưa có tin tức gì sao?" Chu Chiêu Chiêu hỏi Vương Diễm Bình.
"Vẫn chưa," Vương Diễm Bình đáp, "Hay là chúng ta hỏi nhầm người, ngày mai tôi sẽ đi tìm hiểu thêm."
"Được," Chu Chiêu Chiêu gật đầu, "Ngày mai tôi hỏi anh trai tôi."
Dương Duy Khôn có quan hệ rộng trong lĩnh vực này.
Ai ngờ chưa kịp hỏi Dương Duy Khôn, điện thoại của anh đã gọi tới.
Đây là lần đầu tiên Chu Chiêu Chiêu đến văn phòng của Dương Duy Khôn, cảm giác khác hẳn so với hình dung về một cơ quan nhà nước.
Nhưng tổng thể vẫn toát lên vẻ nghiêm túc, chặt chẽ.
Khiến Chu Chiêu Chiêu cũng cảm thấy hơi căng thẳng.
Dương Duy Khôn nhìn cô không nhịn được cười: "Lần đầu tiên thấy em như vậy đấy."
Anh rót cho cô một ly nước: "Mấy đứa nhỏ thế nào rồi?"
"Đều khỏe cả," Chu Chiêu Chiêu cười đáp, sau đó hỏi, "Anh tìm em có chuyện gì tốt thế?"
"Sao em biết là chuyện tốt?" Dương Duy Khôn cười hỏi.
"Trực giác," Chu Chiêu Chiêu đáp.
Dương Duy Khôn không vội nói chuyện chính, mà nhắc đến một việc khác: "Từ khi mở cửa hàng, chị dâu em thay đổi rất nhiều, cảm ơn em, Chiêu Chiêu."
"Là người một nhà, em cũng không giúp gì nhiều, tất cả là do tay nghề của chị dâu giỏi," Chu Chiêu Chiêu cười nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-ngot-ngao-nang-dau-nho-cua-dai-lao-tai-sinh-roi/chuong-432-mat-bang.html.]
"Chị dâu hai có đến tìm em không?" Dương Duy Khôn hỏi.
Chu Chiêu Chiêu giật mình, chợt hiểu ra: "Chẳng lẽ hôm đó chị ấy đến chỗ em sau khi gặp chị dâu cả?"
Vậy là hợp lý rồi.
"Ừ, đòi chị dâu cả bán công thức cho cô ta," Dương Duy Khôn cười nói.
"Thế chị dâu cả có cho không?" Chu Chiêu Chiêu sốt ruột hỏi, "Công việc của chị dâu hai ổn định thế, sao lại đòi công thức?"
"Cho nhà mẹ đẻ," Dương Duy Khôn lắc đầu, "Chị dâu cả không cho."
Chu Chiêu Chiêu thở phào nhẹ nhõm: "May quá."
"Nhà mẹ đẻ chị ấy không dễ chơi đâu," Chu Chiêu Chiêu nói, "Nấu ăn cũng cần có năng khiếu."
"Dù cùng một công thức nhưng mỗi người làm sẽ cho hương vị khác nhau," cô tiếp tục, "Cho xong rồi rước họa vào thân thì khổ."
Chị dâu của Lưu Quyên Hảo, Chu Chiêu Chiêu từng gặp, nấu ăn dở tệ nhưng tính toán thì rất giỏi.
Cộng thêm mẹ của Lưu Quyên Hảo, cả nhà đó mưu mẹo nhiều như tổ ong vò vẽ.
Sau này kinh doanh không được như Triệu Vịnh Mai, chẳng phải sẽ quay sang gây sự?
Chu Chiêu Chiêu thậm chí có thể đoán được họ sẽ nói gì.
Cho rằng Triệu Vịnh Mai giấu nghề, không đưa công thức thật.
Vì vậy, tốt nhất là đừng cho ngay từ đầu.
"Chị dâu cả giờ thay đổi nhiều lắm," Dương Duy Khôn mỉm cười nói, "Anh không nói lời cảm ơn nữa, em xem cái này đi."
"Trung tâm thương mại?" Chu Chiêu Chiêu hào hứng reo lên, "Cuối cùng cũng có tin tức rồi."
Dương Duy Khôn ngạc nhiên nhìn cô, Chu Chiêu Chiêu giải thích: "Trước em nghe loáng thoáng, cứ chờ mãi mà không thấy động tĩnh gì."
"Anh," Chu Chiêu Chiêu hạ giọng hỏi, "Có thể mua được mấy gian mặt bằng?"
"Mấy gian?" Dương Duy Khôn tròn mắt nhìn cô, "Em còn định mua nhiều thế?"
"Loại cửa hàng này đương nhiên mua càng nhiều càng tốt," Chu Chiêu Chiêu xấu hổ nói, "Dù sau này không kinh doanh, cho thuê lấy tiền cũng sướng."
Dương Duy Khôn bật cười: "Em có tầm nhìn đấy."
Khi dự án này mới được đề xuất, nhiều người phản đối, lo ngại xây xong không ai mua.
Ai ngờ Chu Chiêu Chiêu thẳng thừng hỏi có thể mua mấy gian?
"Xem ra kiếm được không ít tiền nhỉ," Dương Duy Khôn trêu chọc.
"Cũng không nhiều lắm, chỉ là... em thích mua nhà thôi," Chu Chiêu Chiêu cười nói, "Anh nhắn chị dâu cả một tiếng, nếu có thể cũng nên mua một gian, dù không dùng để cho thuê cũng được."
"Được, anh sẽ nói với chị dâu cả," Dương Duy Khôn gật đầu, "Nhưng cũng không mua nhiều được."
"Sao vậy?" Chu Chiêu Chiêu hỏi.
"Mỗi người chỉ được mua một gian mặt bằng thôi," Dương Duy Khôn giải thích.
"Hehe," Chu Chiêu Chiêu cười khẽ, nói nhỏ, "Cách là do người nghĩ ra, lúc đó nhờ người khác xếp hàng mua hộ là được."
Sau đó dùng giấy tờ của cô để đứng tên là xong.
Dương Duy Khôn phì cười, chỉ vào cô nói: "Cái đầu em này... phản ứng nhanh thật!"
Ý tưởng này trước đây họ cũng bàn qua, nhưng phải một lúc sau mới nghĩ ra, vậy mà Chu Chiêu Chiêu không cần suy nghĩ đã nói ngay.
Cái đầu này đúng là sinh ra để làm kinh doanh.
"Thôi được, em đã biết thì anh cũng không cần dặn dò gì thêm," anh chỉ vào bản vẽ các gian hàng nói, "Em xem qua trước, trong lòng có số liệu đi."
"Có thể đặt trước không?" Chu Chiêu Chiêu cười hỏi.
Dương Duy Khôn lắc đầu: "Em này em, cái gì cũng tính toán hết rồi."
Anh có hai suất, cho cô một suất rồi xem Triệu Vịnh Mai có muốn mua không.
Nhưng giờ Chu Chiêu Chiêu muốn mua nhiều, anh phải đi hỏi thêm suất của người khác mới được.