Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quân Hôn Mật Sủng, Thiên Kim Thật Đoản Mệnh Trọng Sinh Rồi! - Chương 309: C

Cập nhật lúc: 2025-06-25 06:59:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bạn gái của đoàn trưởng Giản tên là gì, chú có biết không?”

Chính ủy Vương nhíu mày: "Không biết, chưa nghe cậu ta nói bao giờ.”

Nói rồi, ông nhìn sang Mạnh Lôi bên cạnh: "Tiểu Mạnh, cậu biết không?”

Mạnh Lôi gật đầu: "Biết chứ, không những biết mà còn gặp rồi, họ Lý, tên là Lý Văn Thư, xinh đẹp lắm.”

Nghe câu trả lời của anh ta, sắc mặt Vương Mạn Ni càng thêm kỳ lạ, khi rời đi, cũng mang vẻ nặng trĩu tâm sự.

Lúc này, Giản Vân Đình đã lái xe đi. Trên đường, anh không khỏi ngân nga hát.

Lý Văn Thư lúc này đã ra khỏi nhà ga, chuẩn bị gọi xe đến đơn vị.

Cô tìm một người đàn ông trung niên hỏi thăm, biết được giá tiền là ba đồng để đi đến đó.

Giá này hơi đắt, nhưng Lý Văn Thư cũng vui vẻ trả, nhờ người đàn ông giúp cô để đồ lên phía sau, rồi xuất phát.

Vì thế hai người cứ thế mà lỡ mất nhau. Khi Lý Văn Thư đến doanh trại, Giản Vân Đình vừa hay đến nhà ga.

Hỏi thăm thời gian, không tìm thấy Lý Văn Thư, trong lòng Giản Vân Đình không khỏi cảm thấy bực bội. Anh cũng tự trách mình thật ngốc nghếch, nếu đã muốn đến thì nên đến sớm hơn, giờ này mới đến thì được gì? Đúng là vì quá phấn khích mà đầu óc thành ra rối bời.

Sau khi tìm quanh một vòng bên ngoài, không thấy bóng dáng Lý Văn Thư, anh định lái xe quay về đơn vị.

Đúng lúc này, anh gặp một cô bé bán hoa, cô bé nhút nhát kéo nhẹ tay áo anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-mat-sung-thien-kim-that-doan-menh-trong-sinh-roi/chuong-309-c.html.]

"Chú ơi, mua một bó hoa đi, không đắt đâu, chỉ năm xu thôi."

Ngày thường, Giản Vân Đình tự nhiên sẽ không mua những thứ này, nhưng nghĩ đến việc lát nữa sẽ gặp Lý Văn Thư, anh không ngần ngại bỏ tiền ra mua một bó.

Đến khi cầm bó hoa lên xe, trong lòng mới có chút xấu hổ. Nhưng nghĩ đến Lý Văn Thư khi nhận được bó hoa chắc chắn sẽ vui, anh lại cảm thấy điều đó rất đáng giá, cùng lắm chỉ bị mấy tên nhóc trong đội trêu vài câu, chẳng có gì nghiêm trọng.

Lúc này, Lý Văn Thư đang đứng trước cổng doanh trại, quan sát xung quanh. Giản Vân Đình đóng quân ở một nơi như thế này, chắc hẳn ngày thường cũng phải chịu khổ nhiều, dù sao nơi này khá hẻo lánh, không phải ở thành phố, việc ăn uống, sinh hoạt cũng chẳng dễ dàng gì.

Cô tiến đến phòng bảo vệ, nói với anh lính trực về lý do đến đây, chờ anh ta đi báo cáo. Doanh trại quân đội là khu vực cấm, không thể tùy tiện vào, người lính nghe xong liền đi thông báo, chẳng mấy chốc đã quay lại.

"Đồng chí, xin lỗi, đoàn trưởng Giản của chúng tôi vừa lái xe ra ngoài, chắc là đi đón cô đấy. Cô đợi một chút, phó đoàn Mạnh sẽ đến ngay."

Lý Văn Thư gật đầu, biết anh lính đang nói đến Mạnh Lôi. Dù cô nói mình là người yêu của Giản Vân Đình, nhưng người ta không biết thật giả, nếu Mạnh Lôi đến đón, có thể trực tiếp đưa cô vào trong.

Chẳng mấy chốc, Mạnh Lôi liền tất bật chạy đến. Nhìn thấy Lý Văn Thư che kín mặt, anh ta còn ngẩn ra một lúc, suýt chút nữa không nhận ra.

"Chị dâu, chị đến rồi à? Không gặp được Vân Đình sao? Anh ấy lái xe đi đón chị rồi."

Nghe vậy, Lý Văn Thư không khỏi giật mình. Điều này cô thật sự không chú ý.

"Chẳng phải tôi đã bảo anh ấy không cần đón rồi sao, sao còn đi đón?"

Mạnh Lôi gãi đầu, cười thật thà: "Không yên tâm về chị thôi mà. Không sao đâu, chị đi theo tôi vào trong, chắc không lâu nữa anh ấy sẽ về."

Lý Văn Thư gật đầu, sau đó xách theo đống túi lớn túi nhỏ vào khu doanh trại.

"Chị dâu, để tôi đưa chị đến văn phòng của Vân Đình trước, sau đó sắp xếp chỗ ở cho chị. Anh ấy đã thu xếp sẵn rồi."

Lý Văn Thư gật đầu: "Thật là làm phiền cậu quá."

Loading...