Quân Hôn Mật Sủng, Thiên Kim Thật Đoản Mệnh Trọng Sinh Rồi! - Chương 29
Cập nhật lúc: 2025-06-25 02:51:02
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Văn Thư tất nhiên sẽ không im lặng để mặc cho cô ta bắt nạt, càng không để mặc cho cô ta bôi nhọ danh tiếng của mình.
"Chị nói bậy gì đó? Từ bao giờ em dẫn chị đi làm quen với bọn họ?"
"Em gái, sao em lại nóng thế, chẳng phải em đã nói với chị là mấy anh giai đầu gấu rất ngầu sao? Chơi với bọn họ còn được đi sàn miễn phí."
Lý Văn Thư tỏ vẻ ngây thơ, Lý Tâm Nhu tức đến mặt mày tái mét, định đứng dậy phản bác thì chuông vào lớp vang lên, đành phải ngồi xuống.
Tan học, Lý Tâm Nhu sợ Lý Văn Thư về nhà nói linh tinh nên cố ý đợi cô cùng về, đi cùng còn có Tôn Phi Phi và mấy người bạn.
Ánh mắt mọi người nhìn cô tất nhiên là không có thiện ý, nhưng Lý Văn Thư cũng chẳng bận tâm, kiếp trước cô có thể sợ những người này nhưng kiếp này thì không, trong mắt cô, bọn họ chỉ là lũ nhóc con.
Vừa đến khu tập thể, bọn họ đụng mặt Chu Định Quốc, hôm trước anh ta bị Giản Vân Đình đánh cho một trận nên mặt mũi đến giờ vẫn chưa lành.
Vừa nhìn thấy Lý Văn Thư, anh ta lại thấy răng mình ê ẩm.
Mấy hôm nay Lý Tâm Nhu không gặp Chu Định Quốc, nhìn thấy anh ta như vậy cũng giật mình.
"Định Quốc, mặt mũi anh sao thế?"
Chu Định Quốc liếc nhìn Lý Tâm Nhu, trong lòng có chút oán trách, nếu không phải cô ta bảo anh ta canh chừng trước cửa nhà Giản Vân Đình thì anh ta đã không bị đánh.
Nhưng dù sao đây cũng là cô gái mà anh ta để ý, anh ta cũng không tiện nói gì.
"Tôi không sao, tự ngã thôi."
Tôn Phi Phi đứng bên cạnh nghe vậy không nhịn được phì cười.
"Anh lớn thế rồi mà còn ngã thành thế này, đúng là ngốc hết chỗ nói, bảo sao Tâm Nhu nhà tôi không thèm để ý đến anh."
Gia cảnh Chu Định Quốc bình thường, Lý Tâm Nhu bọn họ cũng chẳng coi anh ta ra gì, Tôn Phi Phi lại vốn chanh chua, nghĩ gì nói nấy.
Bị cô ta nói thẳng mặt như vậy, Chu Định Quốc cũng thấy mất mặt.
"Cô thông minh lắm à? Thông minh thì sao Quách Đào không thèm để ý đến cô? Sáng nay người ta đến đoàn văn công xem Lâm Tuyết biểu diễn rồi."
Tôn Phi Phi vẫn luôn thích Quách Đào nhưng Quách Đào lại thích Lâm Tuyết, vì chuyện này mà cô ta vẫn luôn canh cánh trong lòng, bây giờ bị Chu Định Quốc nói toạc ra như vậy, lập tức không cười nổi nữa.
Lâm Tuyết đúng là loại không biết xấu hổ, ngoài mặt thì nói là không có ý gì với Quách Đào, vậy mà khi tự mình biểu diễn lại muốn câu dẫn người ta đến xem.
"Bớt ở đây mà ăn nói lung tung, cẩn thận tôi khiến cho Tâm Nhu cả đời này không thèm để ý đến anh đâu.”
Tôn Phi Phi nóng hổi, hung dữ nói.
Chu Định Quốc lười để ý đến cô ta, nhấc chân muốn rời đi.
Lý Tâm Nhu nghĩ đến thái độ gần đây của Giản Vân Đình đối với Lý Văn Thư, trong lòng cũng sinh nghi, lần trước cô ta đã bảo Chu Định Quốc canh giữ ở cửa sau, hai người thật sự có chuyện gì, Chu Định Quốc nói không chừng biết.
Trong lòng nghĩ như vậy, bèn bảo bọn họ rời đi trước, mình thì tìm một chỗ để nói chuyện với Chu Định Quốc.
"Định Quốc, anh nói thật cho tôi biết, hôm trước tôi bảo anh canh giữ ở cửa sau nhà họ Giản, anh có nhìn thấy gì không? Lý Văn Thư có phải là từ nhà họ Giản đi ra không?”
Lý Tâm Nhu nhìn chằm chằm vào Chu Định Quốc, muốn từ trong biểu cảm của anh ta nhìn ra điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-mat-sung-thien-kim-that-doan-menh-trong-sinh-roi/chuong-29.html.]
Chu Định Quốc nghĩ đến trận đòn hôm đó, trong lòng sợ hãi, chọc ai cũng không thể chọc Giản Vân Đình, lúc đầu anh ta đã đồng ý là sẽ không nói lung tung, nếu như mình nói cho Lý Tâm Nhu biết mà bị anh biết được, không biết sẽ bị xử lý như thế nào.
Chương 30
Nghĩ đến những thủ đoạn của Giản Vân Đình, trời nóng như vậy mà cũng không nhịn được rùng mình.
"Tôi cái gì cũng không nhìn thấy.”
Lý Tâm Nhu đâu phải kẻ ngốc, rõ ràng cảm thấy Chu Định Quốc đang nói dối, trong lòng cô ta rất muốn biết sự thật, vội vàng dịu giọng xuống.
"Định Quốc, quan hệ của chúng ta anh còn sợ tôi nói lung tung sao? Anh nói thật cho tôi biết đi, yên tâm, tôi sẽ không nói lung tung với người khác đâu.”
Cô ta biết Chu Định Quốc thích mình, nũng nịu một chút có thể khiến đối phương buông lỏng cảnh giác.
Quả nhiên, giọng cô ta vừa dịu xuống, Chu Định Quốc liền có chút không phân biệt được đông tây nam bắc.
"Thật sự không nhìn thấy gì……”
Lần này giọng điệu rõ ràng không còn kiên quyết như lần trước.
Lý Tâm Nhu còn gì mà không hiểu: "Lý Văn Thư từ nhà họ Giản đi ra đúng không? Vừa hay bị anh bắt gặp, cho nên Giản Vân Đình đã động thủ đánh anh?”
Không thể không nói, kiếp trước Lý Tâm Nhu có thể hại c.h.ế.t Lý Văn Thư bọn họ, cũng là có chút bản năng, đầu óc xoay chuyển rất nhanh.
Toàn bộ đều bị đoán trúng, Chu Định Quốc cũng không tiện nói dối nữa, chỉ có thể khóc nói: "Chính là như em nói, em ngàn vạn lần đừng nói cho người khác biết, Giản Vân Đình mà biết được, có thể đánh c.h.ế.t tôi.”
Nhìn bộ dạng hèn nhát của Chu Định Quốc, Lý Tâm Nhu từ tận đáy lòng cảm thấy phản cảm, người đàn ông vô dụng như vậy, vậy mà còn muốn theo đuổi cô ta, thật là si tâm vọng tưởng.
"Yên tâm đi, tôi sẽ không nói lung tung, anh cũng ngàn vạn lần đừng nói ra ngoài.”
Điểm này Lý Tâm Nhu thật sự không lừa anh ta, cho dù Giản Vân Đình thật sự có chuyện gì với Lý Văn Thư, cô ta cũng không hy vọng người khác biết. Thời buổi này mọi người đều coi trọng danh tiếng như vậy, nếu như biết được hai người bọn họ đã xảy ra quan hệ, vậy thì chỉ có thể gượng ép ghép đôi, dù sao Giản Vân Đình đã làm nhục Lý Văn Thư, thì phải chịu trách nhiệm với cô, cục diện này không phải là điều cô ta muốn nhìn thấy.
Bất quá nghĩ đến Lý Văn Thư có khả năng đã ngủ với Giản Vân Đình rồi, trong lòng cô ta liền cảm thấy uất ức, nếu như ở bên Giản Vân Đình đơn giản như vậy, vậy thì lúc trước cô ta còn không bằng tự mình bỏ thuốc, trực tiếp gả vào nhà họ Giản.
"Yên tâm đi, cũng chỉ là em, nếu là người khác tôi nhất định sẽ không nói thật đâu.”
Nghe Lý Tâm Nhu nói như vậy, Chu Định Quốc cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nịnh nọt vài câu.
"Tôi biết, anh Chu, cám ơn anh.”
Đối với loại người l.i.ế.m láp này, thỉnh thoảng phải lấy xương ra dắt mũi.
Nhìn thấy Lý Tâm Nhu dịu dàng với mình như vậy, Chu Định Quốc trong nháy mắt cảm thấy yêu đương rồi: "Tâm Nhu, cuối tuần này em có rảnh không? Có muốn đi xem phim không? Nghe nói mới công chiếu một bộ phim tên là Lư Sơn Luyến rất hay.”
Lý Tâm Nhu giả vờ phiền não.
"Cuối tuần này có thể không được, tôi phải ở nhà ôn bài.”
Nghe cô ta nói như vậy, trong lòng Chu Định Quốc ít nhiều có chút thất vọng, bất quá rất nhanh liền thoải mái, dù sao chăm chỉ học hành là chuyện tốt.
Bên kia, Lý Văn Thư vừa rẽ vào con hẻm, liền đụng phải Giản Vân Đình, anh đứng ở góc tường, tay kẹp điếu thuốc, đang phì phèo hút.
Lý Văn Thư nghĩ đến lời Chu Định Quốc vừa nói, đoán chừng Giản Vân Đình chắc chắn là cùng Quách Đào đến đoàn văn công xem Lâm Tuyết biểu diễn rồi.
Nghĩ đến đây, trong lòng cô không khỏi có chút không vui.