Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quân Hôn Mật Sủng, Thiên Kim Thật Đoản Mệnh Trọng Sinh Rồi! - Chương 247: B

Cập nhật lúc: 2025-06-25 06:56:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc ăn, mọi người vừa ăn vừa trò chuyện thoải mái.

Giản Vân Đình nhìn sang Lý Minh Hạ, đột nhiên mở lời: "Không phải anh nói muốn đầu tư sao? Cầm cái này đi."

Giản Vân Đình vừa nói vừa lấy ra từ túi một cuốn sổ tiết kiệm.

Tất cả mọi người tại bàn đều ngây người ra.

Lý Minh Hạ nói mà hơi lắp bắp: "Cậu, cậu làm gì vậy?"

"Trong đây có năm ngàn đồng, anh cầm lấy mà dùng."

Lần trước Lý Minh Hạ chỉ nói đùa, không ngờ Giản Vân Đình lại nhớ và thật sự mang số tiền lớn như vậy cho anh ấy.

Năm ngàn đồng vào thời điểm này có thể làm được không ít chuyện, thậm chí là mở một xưởng nhỏ. Thời buổi này, việc mượn tiền rất khó, đừng nói đến người ngoài, ngay cả người thân trong nhà cũng không dễ dàng. Không ngờ Giản Vân Đình lại tin tưởng anh ấy đến vậy.

"Không cần đâu, tôi chỉ nói đùa thôi, cậu mau cất cuốn sổ tiết kiệm đi."

Lý Minh Hạ đâu dám nhận số tiền này, dù cho thật sự thiếu tiền, anh ấy cũng có thể nhờ anh cả vay ngân hàng, như thế còn hơn là mắc nợ người khác.

Giản Vân Đình nhíu mày, lộ rõ vẻ không hài lòng:

"Anh bây giờ làm sao vậy, sao lại nhút nhát như vậy, không giống chút nào với ngày xưa? Tôi đưa cho anh thì cứ cầm đi, coi như là tôi đầu tư, sau này anh làm ăn có lợi nhuận thì chia cho tôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-mat-sung-thien-kim-that-doan-menh-trong-sinh-roi/chuong-247-b.html.]

Giản Vân Đình lâu nay ở trong quân đội, tiền bạc đối với anh thật sự không có nhiều tác dụng. Anh không có thời gian kinh doanh, mà Lý Minh Hạ là người anh lớn lên cùng, anh biết rõ tài trí của anh ấy. Làm kinh doanh chắc chắn sẽ có lời, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Năm ngàn đồng này không chỉ giúp Lý Minh Hạ khởi nghiệp, mà còn khiến Lý Văn Thư vui lòng, đối với anh mà nói là lợi ích trăm bề.

"Lỡ như tôi thua lỗ thì sao?" Lý Minh Hạ không mấy tự tin vào bản thân.

Giản Vân Đình liếc nhìn anh ấy: "Chưa bắt đầu làm đã nghĩ đến thất bại? Nếu vậy, tốt nhất là anh đừng làm gì cả."

Lý Minh Hạ nghe vậy thì nghẹn lời, cảm thấy mình bị coi thường: "Tôi chỉ nói vậy thôi, cậu còn tưởng thật sao."

"Được rồi, đừng lằng nhằng nữa, cầm lấy đi."

Giản Vân Đình trực tiếp ném cuốn sổ tiết kiệm sang cho anh ấy, giống như nó chỉ là một tờ giấy không có giá trị gì.

Lý Minh Hạ thật sự đang cần tiền. Anh ấy muốn tập hợp vài người bạn thành lập một xưởng làm việc, chuyên nghiên cứu và phát triển. Công việc này chắc chắn cần nhiều tiền, hiện tại anh ấy có một ít tiền, nhưng không đủ để duy trì. Trong nhà cũng có chút tiết kiệm, nhưng không nhiều, anh ấy không tiện lấy.

Nếu có năm ngàn đồng này thì đúng là giải quyết được vấn đề trước mắt, nhưng nếu anh ấy nhận số tiền này, liệu có ảnh hưởng gì đến em gái không? Nếu một ngày nào đó em gái không muốn hẹn hò với Giản Vân Đình nữa, nhìn vào số tiền này, có thể cô sẽ ngại mà không dám chia tay.

Khi anh ấy còn đang do dự, Lý Văn Thư lên tiếng: "Một người là người yêu của em, một người là anh trai của em, không cần phải phân biệt rõ như vậy. Giản Vân Đình bây giờ muốn đầu tư cho anh, chỉ chứng tỏ rằng anh ấy có con mắt nhìn xa trông rộng. Số tiền này sau này chắc chắn sẽ mang lại nhiều lợi nhuận cho anh ấy."

Khuôn mặt Lý Văn Thư nở nụ cười, đầy tin tưởng vào anh trai mình.

Nghe em gái nói vậy, trong lòng Lý Minh Hạ cũng không còn quá lo lắng nữa. Làm chuyện lớn mà chưa gì đã tự làm mình nhụt chí, thời buổi này có nhiều người làm ăn như vậy, sao lại đến lượt anh ấy thua lỗ được?

Ngay lập tức, anh ấy đập bàn: "Được, vậy tôi sẽ nhận số tiền này. Nhưng cậu yên tâm, tôi không nhận không đâu, sau này tôi sẽ trả lại cả vốn lẫn lãi cho cậu."

Loading...