Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quân Hôn Mật Sủng, Thiên Kim Thật Đoản Mệnh Trọng Sinh Rồi! - Chương 234: B

Cập nhật lúc: 2025-06-25 06:54:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người già cần ăn uống lành mạnh, tránh đồ ăn quá nhiều dầu mỡ, thức ăn nên mềm để dễ tiêu hóa và không gây đau răng. Cô dự định làm món thịt kho nhỏ và thêm một món bò hầm.

Bà Chu làm việc rất nhanh nhẹn, Lý Văn Thư cũng không hề kém.

Hai người chuẩn bị nguyên liệu xong liền bắt tay vào nấu ăn.

Giữa chừng, bà cụ còn ra bếp nhìn một lần, càng nhìn càng thấy hài lòng.

Những cô con dâu trước đây lần đầu đến đây làm gì có ai vào bếp? Ai cũng cố gắng giữ khoảng cách, sợ rằng nhà họ Giản không coi trọng họ.

Văn Thư này không có tâm cơ gì, lại còn nhiệt tình. Bà cảm thấy dù cô có xuất thân từ nông thôn thì cũng rất tốt, dù sao bà cũng rất thích.

Bà cười tươi nhìn Lý Văn Thư vài lần, rồi mới quay trở lại phòng khách.

"Vân Đình à, ông cháu nói không sai, mắt nhìn người của cháu thực sự rất giỏi. Bà rất thích cô gái này, mau chóng định hôn sự đi, rước người ta về nhà.”

Ông cụ ngồi bên mỉm cười: "Bà này, bà sốt ruột quá đấy. Người ta mới chỉ yêu nhau thôi, cũng cần phải có thời gian tìm hiểu, làm sao có thể kết hôn ngay được?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-mat-sung-thien-kim-that-doan-menh-trong-sinh-roi/chuong-234-b.html.]

"Bà nói cho cháu nghe, cô bé Tiểu Lý này giỏi như vậy, đừng nhìn chuyện ngày xưa ở nông thôn mà coi thường. Chắc chắn có nhiều chàng trai thích cô ấy, nếu cháu không nhanh chân, cô ấy mà bị người khác cướp mất thì làm thế nào?”

Nghe bà cụ nói vậy, Giản Vân Đình không nhịn được bật cười. Bà cụ quả thật rất đáng yêu, còn lo lắng nhiều hơn cả anh.

"Bà ơi, cháu thấy bà nói rất đúng. Văn Thư xinh đẹp như vậy, chắc chắn có rất nhiều chàng trai thích. Cháu cũng muốn sớm cưới cô ấy về nhà, chỉ là mẹ cháu không đồng ý, vì chuyện này mà đã cãi nhau với cháu không ít lần rồi. Bà phải giúp cháu nói vài lời, nếu không, nhỡ cô ấy giận, không yêu cháu nữa thì sao?”

Giản Vân Đình không thể nói gì quá với Trương Thục Phân, dù sao anh là con cháu, còn bà là trưởng bối, nếu nói quá sẽ bị coi là bất hiếu. Nhưng bà cụ nói thì lại khác, dù mẹ anh có khó tính đến đâu, cũng phải nghe lời mẹ chồng. Hơn nữa, ông bà hai bên đều thích người này thì còn có gì mà không được? Dù sao họ cũng đã sống qua mấy chục năm, nhìn người chắc chắn chuẩn hơn rất nhiều.

Bây giờ Lý Văn Thư đã được ông bà nội chấp thuận, nghĩa là việc kết hôn sẽ không còn trở ngại lớn. Ở nhà họ Giản, người nắm quyền vẫn là ông bà, còn bố mẹ anh, dù có không muốn cũng chẳng thể phản đối được.

Bà cụ hừ lạnh một tiếng, rõ ràng có chút không hài lòng với con dâu. Lúc trước bà đã không ưa Trương Thục Phân, dù gia cảnh tốt nhưng con người lại quá kiêu căng, chẳng có chút thân thiện nào, thậm chí còn hơi coi thường người khác. Nhưng khi đó con trai thích, nên hai ông bà cũng không tiện nói gì, đành đồng ý. Không ngờ bây giờ Trương Thục Phân còn bắt đầu chê bai Lý Văn Thư, một đứa trẻ ngoan, thông minh, xinh đẹp như vậy mà nhà họ Giản có gì để chê bai chứ?

Bà cụ đánh giá rất cao về Lý Văn Thư.

"Cháu yên tâm, chuyện này để bà nói. Đây là chuyện cháu tìm bạn gái, đâu phải bà ấy tìm, bà ấy là mẹ thì không cần xen vào chuyện này. Nếu ngày xưa bà ấy lo nhiều chuyện như thế, có khi bà đã không để bố cháu cưới bà ấy đâu.”

Nghe đến đây, Giản Vân Đình không nhịn được mà bật cười thành tiếng. Bà cụ thật là thẳng thắn quá, mẹ mà nghe được chắc chắn sẽ tức điên lên mất.

Ông cụ ngồi bên cạnh cũng nói thêm: "Chuyện tìm bạn đời là chuyện của cháu, hai người sống với nhau ra sao chỉ có người trong cuộc mới biết được, người ngoài làm sao hiểu hết?”

Loading...