"Cháu gái à, đây là quà gặp mặt của bà dành cho cháu.”
Lý Tâm Nhu là người biết nhìn sắc mặt, vội đứng lên đi tới, đưa tay nhận chiếc vòng từ bà cụ, còn cúi người thật sâu.
"Cảm ơn ông bà, chiếc vòng này trông rất quý giá, cháu rất thích.”
"Thích là tốt rồi.”
Bà cụ mỉm cười nói.
Lý Tâm Nhu cười ngọt ngào, còn nói thêm vài lời chúc mừng, khiến bà cụ rất vui. Cao Thúy Lan ngồi bên cạnh nhìn cảnh này, trong lòng càng hài lòng với cô con gái này. Khác hẳn với đứa con trước đây chỉ cau có, không biết nhìn sắc mặt người khác. Thường ngày gặp ông cụ, cũng chẳng nói được vài câu dễ nghe.
Đứa trẻ này đúng là con ruột của họ, quả nhiên thông minh.
Nói xong, Lý Tâm Nhu quay về chỗ ngồi của mình.
Ông cụ sau đó cũng nói vài câu khách sáo, chủ yếu là bảo mọi người hãy chào đón thành viên mới, từ nay về sau quan tâm lẫn nhau, và tỏa sáng trong công việc của mình.
Khi đối diện với ông cụ, tất nhiên không ai dám ho he gì.
Nói chuyện xong, mọi người bắt đầu ăn uống. Trong bữa tiệc, bà cụ bỗng nhiên quan tâm đến chuyện tình cảm của Giản Vân Đình.
Nói đi nói lại, anh đã đến tuổi khá lớn rồi. Nếu là người khác, lúc này đã kết hôn sinh con rồi, vậy mà anh vẫn chưa có bạn gái, khiến cho người già như bà cũng không khỏi lo lắng.
Nhân dịp này, Giản Vân Đình cũng muốn công khai mối quan hệ của mình với Lý Văn Thư, tốt nhất là lần sau khi có buổi họp mặt gia đình, có thể đưa cô đến để ông bà nhìn thấy. Anh nghĩ rằng người mà anh thích, ông cụ cũng sẽ thích, vì anh luôn có con mắt tinh tường.
"Bà ơi, cháu có bạn gái rồi. Lần sau có dịp cháu sẽ dẫn cô ấy đến cho ông bà xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-mat-sung-thien-kim-that-doan-menh-trong-sinh-roi/chuong-224-b.html.]
Nghe cháu trai nói vậy, bà cụ mừng rỡ đến nỗi quên cả ăn.
"Thật không? Có bạn gái rồi? Chuyện quan trọng như thế sao không nói với chúng ta sớm? Hôm nay lẽ ra cháu nên đưa con bé tới đây, để bà và ông xem mặt.”
Ông cụ ngồi bên cũng ngạc nhiên, trước đây cả nhà đều hối thúc anh kết hôn nhưng anh chẳng bao giờ nghe, mỗi lần nhắc đến chuyện này đều lảng tránh.
Không ngờ lần này lại lặng lẽ có người yêu.
"Có phải cô gái trong quân đội không?”
Giản Vân Đình thường xuyên ở quân đội, muốn tìm bạn gái thì phần lớn khả năng là trong quân đội, nếu không thì làm sao có cơ hội tiếp xúc để mà phát sinh tình cảm?
Bà cụ rõ ràng cũng nghĩ vậy.
Giản Vân Đình lắc đầu, mỉm cười: "Không phải quân nhân, cô ấy là người ở khu tập thể chúng ta, hiện tại còn trẻ, vẫn đang học cấp ba. Nói ra chắc ông bà cũng biết, bố mẹ cô ấy chính là bố mẹ nuôi của em họ Tâm Nhu. Thực ra hai người họ cũng từng là chị em một thời gian.”
Việc anh yêu Lý Văn Thư, với tính cách của nhà cả, chắc chắn sẽ gây khó dễ cho anh. Bây giờ lại có thêm Lý Tâm Nhu, đúng là như thêm dầu vào lửa.
Trước đây, anh không quan tâm việc họ nói xấu mình, anh là đàn ông, không có thời gian để tính toán với kẻ nhỏ nhen.
Nhưng nếu họ bôi nhọ Lý Văn Thư, bôi nhọ cô trước mặt ông bà, điều đó là anh không thể chịu đựng.
Ông bà rõ ràng không ngờ tới chuyện này, họ cũng từng nghe qua, không ngờ cháu trai mình lại đang yêu cô bé đó.
Cô bé đó chắc mới đến thành phố không lâu, phải ưu tú thế nào mới khiến cháu trai xác định nhanh như vậy?
Trương Thục Phân nghe vậy sắc mặt đen lại. Bà đã nói rồi là bà không đồng ý chuyện này, vậy mà bây giờ con trai lại nói ra trước mặt ông bà, ý nó là gì chứ? Là muốn nhanh chóng đưa Lý Văn Thư hòa nhập vào gia đình này sao?
Nghĩ đến đây, bà cảm thấy miếng cơm trong miệng cũng chẳng còn ngon. Có một khoảnh khắc, bà thậm chí muốn đứng lên nói rõ tình hình.
------------------------------