Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quân Hôn Mật Sủng, Thiên Kim Thật Đoản Mệnh Trọng Sinh Rồi! - Chương 209: B

Cập nhật lúc: 2025-06-25 06:53:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khó khăn lắm mới về nhà một chuyến, vậy mà lại xảy ra chuyện như vậy, nói cho cùng cũng vì cô mà ra cả.

"Được, em sẽ đi cùng anh."

Hai người nắm tay nhau đi qua khu gia đình quân nhân, vừa đi vừa trò chuyện ngọt ngào, đương nhiên là thu hút sự chú ý của mọi người.

Thời điểm này là giờ tan tầm, rất nhiều người vừa từ đơn vị về.

Mọi người nhìn thấy cảnh này, ai cũng ngạc nhiên, không ngờ hai người họ lại đi cùng nhau.

Trong khu này, những cô gái thích Giản Vân Đình không phải là ít, nổi tiếng nhất là Lâm Tuyết.

Cô ấy là trụ cột của đoàn văn công, không chỉ gia thế tốt mà còn xinh đẹp, đã đem lòng yêu mến Giản Vân Đình từ lâu. Vậy mà bao nhiêu năm qua, cũng chưa từng thấy hai người có tin đồn gì.

Không ngờ cô con gái vừa được nhà họ Lý đón về lại có khả năng như vậy, mới đến bao lâu mà đã "hạ gục" được cậu trai nhà họ Giản.

Nếu hai người họ thành đôi, thì nhà họ Lý sau này chắc chắn sẽ phất lên.

Giản Vân Đình rất thẳng thắn, gặp người quen liền tươi cười chào hỏi.

Có người to gan thì không nhịn được mà hỏi ngay.

"Đúng vậy, tôi và Văn Thư đang yêu nhau."

"Trời ơi, thế thì chúc mừng nhé, hai đứa đến với nhau từ lúc nào mà chúng tôi không hề hay biết?"

Bác gái đó ngạc nhiên, không nhịn được mà hóng hớt.

"Mới đây thôi, mọi người không biết cũng là bình thường."

"Thật tốt, đứng cạnh nhau đúng là trai tài gái sắc, bác đợi ăn kẹo cưới của hai đứa nhé."

Giản Vân Đình rất thích nghe mấy lời dễ thương này, vội vàng gật đầu đồng ý.

"Chắc chắn rồi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-mat-sung-thien-kim-that-doan-menh-trong-sinh-roi/chuong-209-b.html.]

Khi gần đến cổng, họ bất ngờ gặp Lâm Tuyết. Trên mặt cô ấy vẫn còn trang điểm, có vẻ như vừa tan làm.

Vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Giản Vân Đình, trên mặt lập tức nở nụ cười, nhưng rất nhanh nụ cười đó biến mất, vì cô ấy thấy Giản Vân Đình đang nắm tay Lý Văn Thư.

Hành động này ở nơi công cộng có nghĩa gì, ai cũng đều hiểu rất rõ.

Mặt Lâm Tuyết tái đi, giọng nói có chút run rẩy.

"Anh Giản, anh và cô ấy... là sao?"

Giản Vân Đình nhìn thấy bộ dạng của Lâm Tuyết, nhưng cũng không hề tỏ vẻ thương hoa tiếc ngọc.

"Anh và Văn Thư đang quen nhau, còn chưa kịp nói với mọi người. Em mới tan làm về à?"

Sắc mặt Lâm Tuyết càng thêm khó coi, dựa vào cái gì chứ? Cô ấy đã thích Giản Vân Đình bao nhiêu năm, anh luôn nói rằng mình không muốn yêu đương, không nghĩ đến chuyện đó, cô ấy cũng ngây thơ tin như vậy.

Nghĩ rằng nếu sau này anh muốn yêu, chắc chắn sẽ chọn cô ấy.

Không ngờ tất cả đều là dối trá, anh lại đang yêu người khác.

Rốt cuộc mình có gì kém hơn?

Nghĩ đến đây, lòng cô ấy tràn đầy bất mãn.

"Anh Giản, sao anh có thể như vậy? Anh không phải đã nói là tạm thời không tính đến chuyện yêu đương sao?"

Nghe Lâm Tuyết chất vấn, Giản Vân Đình có chút ngượng ngùng. Trước đây, nhiều cô gái trẻ thích anh, anh không tìm ra lý do thích hợp để từ chối, nên chỉ nói rằng không có ý định yêu đương.

Kết quả là nhanh chóng "tự vả" thế này.

"Chuyện duyên phận ai mà nói trước được? Chẳng qua là thấy phù hợp thì yêu thôi. Em mau về đi, đến giờ ăn cơm rồi, bọn anh đi trước."

Giản Vân Đình có ấn tượng khá tốt về Lâm Tuyết, cô gái này tuy hơi nhõng nhẽo, nhưng nhân cách không có vấn đề. Hơn nữa, cô ấy là người mà người anh em tốt của anh, Quách Đào thích, nên tất nhiên anh cũng dành cho cô ấy vài phần nể mặt.

Thấy Giản Vân Đình định qua loa vài câu rồi bỏ đi, Lâm Tuyết sốt ruột.

"Anh Giản, anh có thể nói chuyện riêng với em một chút không? Em có chuyện muốn nói với anh."

Lâm Tuyết cắn chặt môi, ánh mắt đầy vẻ ai oán, như thể Giản Vân Đình là một tên phụ tình.

Loading...