Quân Hôn Cưng Chiều: Cô Vợ Thiên Kim Không Dễ Bắt Nạt - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-04-11 14:31:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ưm ưm ưm!”

 

Trong miệng cô ta không nói được, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở bất lực, nhưng cô ta không biết, càng như vậy, Trụ Tử càng hưng phấn.

 

Lý Tâm Nhu né sang một bên, không ngờ lại ngã xuống giường.

 

Trụ Tử vừa nhìn, trong mắt đều bắt đầu phát sáng, trực tiếp nhào tới, đối với Lý Tâm Nhu chính là một trận hôn hít kịch liệt.

 

Ông ta vừa uống rượu xong, trong miệng toàn là mùi rượu nồng nặc, khiến Lý Tâm Nhu buồn nôn.

 

Trụ Tử vừa hôn vừa sờ soạng, khiến Lý Tâm Nhu ghê tởm đến mức nôn thốc nôn tháo.

 

Cũng may là miếng vải nhét trong miệng cũng theo đó rơi ra ngoài.

 

Trụ Tử đang lâng lâng thì nhìn thấy bãi nôn mửa, ông ta nhíu mày, trong lòng dâng lên một cỗ khó chịu.

 

Chỉ là hôn một cái mà cũng nôn được, đúng là con gái thành phố, õng ẹo.

 

Trong lòng ông ta bực bội, thẳng tay giật phăng tấm ga trải giường ném xuống đất, trên mặt lộ rõ vẻ hung dữ.

 

Là gã đồ tể thường xuyên g.i.ế.c mổ, tâm địa ông ta cứng rắn vô cùng, nếu không thì làm sao làm được cái nghề này.

 

"Tao nói cho mày biết, đừng có được voi đòi tiên, tao ngó đến mày là phúc phận của mày rồi, đã gả cho tao thì sau này chính là vợ tao, bớt bày đặt cái trò trinh tiết liệt nữ đi."

 

Nhìn khuôn mặt đầy thịt của Trụ Tử, trong lòng Tâm Nhu vừa sợ hãi vừa ghê tởm, cô ta không ngờ mình lại rơi vào bước đường cùng như thế này.

 

Dù sao trước đây cô ta cũng là tiểu thư đài các, vậy mà bây giờ lại bị một tên đồ tể cưỡng bức, sau này cô ta phải sống sao đây?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-cung-chieu-co-vo-thien-kim-khong-de-bat-nat/chuong-154.html.]

Vô số suy nghĩ vụt qua tâm trí cô ta, nhưng có một điều không thay đổi chính là lòng hận thù, nếu không phải do Lý Văn Thư xúi giục, còn Trương Mỹ Liên bọn họ quá tuyệt tình, thì cô ta đã không đến nông nỗi này.

 

Nếu có cơ hội, cô ta nhất định sẽ khiến bọn họ sống không bằng chết.

 

"Anh Trụ Tử, em vừa rồi ngồi kiệu bị choáng đầu nên mới thế, không phải cố ý đâu, bây giờ em đói bụng quá, chúng ta có thể ăn cơm trước rồi động phòng được không?"

 

Người đứng dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, Tâm Nhu cũng là người biết nhìn sắc mặt, cô ta muốn tạm thời ổn định Trụ Tử, sau đó mới nghĩ cách trốn thoát.

 

Trụ Tử thấy cô ta đột nhiên trở nên ngoan ngoãn như vậy, trong lòng cũng kinh ngạc, nhưng ông ta không phải kẻ ngốc, tự nhiên sẽ không bị mấy câu nói của cô ta lừa gạt.

 

"Ăn cơm không vội, chúng ta động phòng trước đã, động phòng xong muốn ăn bao nhiêu thì ăn, nhà anh cái gì cũng có, chỉ cần em ngoan ngoãn sống với anh, anh nhất định sẽ đối xử tốt với em."

 

Trụ Tử là một tên háo sắc, con vịt đã đến miệng làm sao có thể để bay mất? Nói xong liền đưa tay sờ soạng n.g.ự.c Tâm Nhu.

 

Lý Tâm Nhu thấy chiêu này vô dụng, cô ta hoàn toàn suy sụp, gào thét ầm ĩ.

 

Trụ Tử thấy vậy, thầm nghĩ cô ta giả vờ, sợ người trong sân nghe thấy mất mặt, liền đen mặt cho Tâm Nhu một cái tát.

 

"Còn dám kêu nữa, tao đánh c.h.ế.t mày, đồ không biết điều!"

 

Trụ Tử nặng gần trăm cân, lực tay tự nhiên không nhỏ, Lý Tâm Nhu chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, cả người ngã xuống.

 

Trụ Tử thấy vậy cũng không thương tiếc, trực tiếp cởi dây trói trên người cô ta, sau đó thèm thuồng cởi cúc áo của cô ta...

 

Lúc này, Lý Đại Cương đang ung dung uống rượu, nghe mọi người tâng bốc, trong lòng vô cùng đắc ý.

 

Trụ Tử tuy không ra gì, nhưng bình thường mọi người mua thịt lợn đều phải tìm ông ta, đây chính là một kẻ lắm tiền nhiều của.

 

Nhà họ Lý có thể với Trụ Tử, sau này cuộc sống cũng không tệ, mọi người nào quan tâm đến Lý Tâm Nhu có đáng thương hay không.

Loading...