Phát sóng trực tiếp đoán mệnh: Kinh! Ngươi ăn tro cốt thông gia - 21
Cập nhật lúc: 2024-11-07 09:01:50
Lượt xem: 2
Dù không nhắc đến ký ức đã bị phong ấn, chỉ tính những ký ức chưa phong ấn, Vu Âm cũng không thể nhớ được gì. Một cái tên cũ đã một trăm năm không được sử dụng – thậm chí cô cũng chẳng chắc liệu nó có còn quan trọng.
“Kiểm tra tên Vu Âm này rồi, nhưng vẫn không tìm thấy gì cả. Trong cơ sở dữ liệu, hoàn toàn không có thông tin nào khớp với họ tên, tuổi của cô cả,” cảnh sát đội trưởng lắc đầu, vẻ mặt lộ rõ sự bối rối.
Vu Âm nhún vai, “Vậy cứ coi tôi là người sống trong núi sâu rừng thẳm, chưa từng có hộ khẩu gì cả là xong chứ gì?”
“Làm gì đơn giản thế,” cảnh sát ngao ngán đáp. Đang định nói thêm gì đó thì điện thoại anh vang lên – là đồng nghiệp đang làm nhiệm vụ bắt giữ kẻ tình nghi gọi tới.
Ở đầu dây bên kia, đồng nghiệp báo rằng đã tìm thấy hai nghi phạm, nhưng hai người đó như phát điên, miệng cứ liên tục kêu rằng mình gặp quỷ. Đặc biệt là một trong hai người, tên đó rất to cao, nặng đến cả trăm tám mươi ký, thế mà lại bị đánh gục ngay lập tức.
Cảnh sát đội trưởng tắt điện thoại, nhìn Vu Âm không có hộ khẩu kia với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Cô Vu Âm, tôi xin lỗi nếu hơi đường đột, nhưng với sự thiếu minh bạch về danh tính của cô, rồi chuyện hai người đàn ông cao to như vậy lại bị cô đánh bại, tôi khó mà không nghi ngờ liệu cô có hợp tác với họ để diễn kịch không đấy,” anh nghiêm nghị nói, “Cô là một cô gái mảnh khảnh, làm sao có thể giải quyết họ nhanh gọn như vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/phat-song-truc-tiep-doan-menh-kinh-nguoi-an-tro-cot-thong-gia/21.html.]
Vu Âm nhún vai, nhếch mép cười, “Có gì đâu. Vì sức tôi lớn mà ~” Cô dứt lời, giơ tay lên khoe cơ bắp tưởng tượng, “Sức tôi rất lớn.”
Cảnh sát bán tín bán nghi, “Cô gái nhỏ mà sức lực đến mức nào chứ?”
Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^
Vu Âm liếc quanh phòng trực ban, rồi đi về phía Đàm Từ. Bất ngờ, cô cúi xuống, nâng cả Đàm Từ lẫn chiếc xe lăn lên qua đầu một cách nhẹ nhàng.
“Đấy, sức tôi lớn thế đấy,” cô nói với giọng đùa cợt.
Cảnh sát hít một hơi lạnh, còn Đàm Từ thì ôm chặt lấy thành xe, không dám động đậy. Riêng cậu bé Tiểu Béo thì phấn khích vỗ tay, reo lên, “Oa! Tỷ tỷ khỏe thật! Nâng cả cữu cữu lên cao kìa!”
Đúng lúc đó, Triệu Cẩn Luân cùng vợ, Đàm Gia Di, bước vào phòng và chứng kiến cảnh tượng này. Cả hai đều sững sờ.
“Không thể tin được!” Triệu Cẩn Luân dụi mắt, “Em ơi, anh có hoa mắt không? Đàm Từ được một cô gái nhấc lên thật à?”
Đàm Gia Di lắc đầu, “Không đâu, em cũng thấy mà.”