Nữ Vương Nông Trang Tương Lai - Chương 62: Bị trói? (Phần 1)

Cập nhật lúc: 2025-08-11 14:58:46
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Duy Nhược Hề tỉnh trong cơn đau đầu. Chuyện gì thế ?

Cô chậm rãi dậy, phát hiện xung quanh là một mảng tối đen, tay chân cũng trói chặt. Đầu cô hình như đánh nên bây giờ đau. Cô cảm thấy mặt vẫn còn lạnh do lúc nãy tiếp xúc với mặt sàn. Cô sờ thử, dường như là kim loại, cứng và dày.

hiểu tại xảy chuyện . Cảnh giác của cô thật quá kém. Đời rõ ràng nhiều về mê dược, thế mà ngửi thấy mùi lạ hề để ý. Cô nhớ lúc sắp ngất thấy một bóng dáng mảnh mai, gầy yếu đang tiến về phía . Cô khẳng định đó là một phụ nữ.

Cô dám chắc hề đắc tội với phụ nữ nào, trừ việc mấy hôm tát Viêm Bân một cái. Không lẽ là do Viêm Bân trả thù? Cô đoán lung tung, nhưng việc cố gắng lý giải tình hình khiến nỗi sợ trong lòng cô vơi một chút.

mơ màng , một lúc cơn đói cho tỉnh . Lần , xung quanh vẫn là một màu đen kịt. Cũng bây giờ là mấy giờ. Cô cảm thấy chút sức lực, cổ tay trói nhức, vô cùng khát nước.

Chết tiệt, là kẻ nào đưa đến đây? Bây giờ cũng nên lộ diện chứ? Không lẽ định để c.h.ế.t đói ? Cô rùng , nào ác độc như ? Cô là Viêm Bân . Tuy khiến cô chán ghét, nhưng lẽ ác độc đến thế? nhớ đến chuyện trơ mắt ‘Duy Nhược Hề’ bảo an đánh mà lên tiếng. Có lẽ ghi thù trong lòng vì cái tát của cô. cô cũng chắc chắn.

Haizz, khát quá. Cô cảm thấy miệng khô khốc, bụng cũng bắt đầu sôi lên.

Ủa, đói? Khát? Duy Nhược Hề giật . Rồi cô ngốc nghếch bật . Duy Nhược Hề tự mắng ngốc, thể quên mất một chuyện quan trọng như chứ.

nghĩ đến Mặc Trạc thì bên trong.

Cô thế mà quên mất vật hộ mệnh của . Chỉ cần ở yên trong Mặc Trạc thì sẽ c.h.ế.t đói, c.h.ế.t khát. Đợi cho kẻ bắt cóc thấy , đó cô sẽ nghĩ cách thoát ngoài.

Mặc Trạc là thần khí, gian dị năng, cho nên ở thì lúc vẫn ở nguyên chỗ đó. Vì , khỏi căn phòng tối , cô đợi mở cửa. Cô vốn định dùng tinh thần lực để xem xét tình hình, nhưng thể như ở ngân hàng.

bây giờ là mấy giờ, nhưng dựa cơn đói, cô đoán chắc qua một ngày . Kẻ bắt cóc cô lẽ thật sự cô c.h.ế.t đói ở đây ?

Vừa Mặc Trạc, cô ba cây ăn quả chào đón trong sự ngạc nhiên: “Chị Tiểu Hề! Chị ? Sao sắc mặt khó coi thế? Lại còn trói nữa?”

“Chị Tiểu Hề, chị chứ?”

Ba cái cây quan tâm đến cô, dù chúng cũng coi cô như .

“Chị .” Cô lắc đầu, tỏ vẻ , chỉ là cơ thể mềm nhũn, lẽ là vì đói. “Các em xem thể giúp chị tháo sợi dây ?” Cô chỉ thuận miệng hỏi thôi.

“Chắc là . Để em thử xem.” Là tiếng của Đào Đào, đứa bé dùng cành cây thương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-nong-trang-tuong-lai/chuong-62-bi-troi-phan-1.html.]

Cô đưa lưng về phía Đào Đào, vì hai tay trói quặt .

Đào Đào dùng cành cây của nó giật nhẹ sợi dây. Một lúc , cô cảm thấy tay lỏng và thoát khỏi sự trói buộc. Cô xoa xoa cổ tay, hoạt động một chút cho đỡ cứng.

“Chị Tiểu Hề, chị gặp chuyện gì thế? Sao trói như ?” Đào Đào lo lắng hỏi.

: “Các em yên tâm, chị , xem , chị ?” Cô ba đứa nhỏ lo lắng. “A, chỉ là chị đói, các em cho chị xin ít trái cây . Chị đói sắp c.h.ế.t .”

Lần , ba cái cây giống như khi. Chúng tùy ý để cô hái bao nhiêu cũng , hề rên một tiếng. Dường như chúng cũng hôm nay cô gặp chuyện .

Hái một ít trái cây, cô hồ nước rửa sạch ngấu nghiến ăn. Một cô ăn hết 3 quả đào, 2 quả táo và một đống lớn đào mới thấy no.

Ngồi xuống gốc cây, cô cảm thấy thật lo lắng. Bây giờ ba và Tiểu Hạo chắc phát hiện cô mất tích . Cả nhà chắc chắn đang lo lắng, tìm cô.

Ba cây ăn quả thấy cô gì cũng im lặng theo, để cho cô suy nghĩ. Nằm gốc cây đào, cô nhớ đến ba và Tiểu Hạo bất giác ngủ .

Trong mơ, cô thấy chôn sống, bỏ đói đến chết, đó ba và Tiểu Hạo thương tâm. Đến cảnh đó, cô giật tỉnh .

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Cô ngẩng đầu lên gian, bây giờ là lúc nào, chỉ một mảnh trời mờ ảo, phân biệt ngày đêm. Trên cô, đồng hồ, thiết liên lạc đều , chắc là bọn bắt cóc lấy hết .

kẻ bắt cóc nên quyết định ở trong gian quan sát động tĩnh bên ngoài. Nếu ai đến, cô sẽ trực tiếp ngoài xem đường trốn thoát .

Khoảng mười phút , bên ngoài vẫn động tĩnh gì. Cô chuẩn thì đột nhiên thấy tiếng mở cửa.

“Chết tiệt, ?” Một giọng nữ chút quen thuộc. “Không bảo các ngươi ở bên ngoài trông chừng ? Con nhỏ đó chạy ?”

“Sao thế ? và Đại Ba luôn canh ở ngoài cửa mà, bây giờ thấy?” Một giọng đàn ông thô lỗ vang lên.

, Bạch tiểu thư, và Tiểu Ngũ luôn canh giữ ngoài cửa, hề rời .” Một giọng khác vẻ bỉ ổi .

Bạch tiểu thư? Bạch Linh Nhi? Sao là cô ? Duy Nhược Hề vô cùng ngạc nhiên. Cô hiểu tại là Bạch Linh Nhi, và ‘Duy Nhược Hề’ là bạn bè ? Xem , cô định để cô sống sót rời .

“Vậy hai các ngươi là con nhỏ đó tự dưng biến mất ?” Giọng Bạch Linh Nhi chút vui.

“Bạch tiểu thư, chúng thật sự chuyện gì xảy .” Hai tên chắc cũng cảm thấy oan. Căn phòng chỉ một cửa duy nhất, mà chúng luôn trấn thủ ở đó, thể cánh mà bay ?

Loading...