Khi Duy Nhược Hề khỏi gian, cô thấy Duy Hạo và Duy Kỳ đang ở sô pha trong phòng khách, chuyện vui vẻ.
“Chú ơi, chiến tranh giống như TV, trong phi thuyền chiến đấu ạ?” Duy Hạo thật sự tò mò về cuộc sống trong quân đội. Từ lúc Duy Kỳ đến nhà, cứ quấn lấy chú hỏi đông hỏi tây. Mà Duy Kỳ cũng kiên nhẫn giải đáp thắc mắc của cháu trai.
“ , đều là trong phi thuyền để điều khiển. Chứ con tưởng giống như chiến tranh hàng nghìn năm , cầm s.ú.n.g đại bác b.ắ.n ? Mấy thứ đó thời hết , chẳng tác dụng gì .”
“A, chú kể chuyện quá, con thực sự đến đó xem một .” Duy Hạo tỏ hứng thú.
Mặt của Duy Nhược Hề lúc sa sầm . Xong , xong , em trai chú dụ dỗ lính mất .
Duy Kỳ trêu Duy Hạo: “Con cũng vô ích. Yêu cầu đối với quân nhân bây giờ vô cùng nghiêm ngặt, tinh thần lực hoặc thể thuật của con đạt cấp 5 trở lên và cơ thể thật . Nếu tinh thần lực và thể thuật của con qua cấp 5 mà cơ thể vấn đề cũng . nếu tinh thần lực hoặc thể thuật vượt qua cấp 10 thì các quân khu sẽ tranh giành giật con đấy.”
“Yêu cầu nghiêm ngặt thật.” Duy Hạo méo mặt, “Sau lên đại học tìm cách nghiên cứu mới . Bây giờ con còn tinh thần lực và thể thuật của cấp mấy nữa.”
“Tiểu Hạo, em quân nhân ?” Duy Nhược Hề đột nhiên lên tiếng.
“Ủa, chị đây từ lúc nào ?” Duy Hạo lúc mới thấy chị .
Câu hỏi Duy Nhược Hề đau lòng ghê gớm. Cô đây cả buổi mà hai họ mải chuyện vui vẻ hề .
Duy Kỳ bật : “Chị con đây lâu lắm mà con phát hiện ?” Ngay từ đầu thấy Duy Nhược Hề, nhưng chỉ gật đầu chào một cái chứ lên tiếng.
“Chị , em chỉ hứng thú với quân đội thôi, chứ ý định lính .”
Nghe Duy Hạo , lòng Duy Nhược Hề mới nhẹ nhõm hơn một chút. Hóa thằng bé ý định lính.
Thấy sắc mặt chị , Duy Hạo vội giải thích thêm: “Em lính , thật sự ý định đó, chị đừng hiểu lầm nhé.”
càng giải thích, Duy Nhược Hề càng cảm thấy đang che giấu, nên sắc mặt tái .
“Tiểu Hề, con đừng lo. Tiểu Hạo hứng thú với quân đội nghĩa là nó sẽ lính. Hơn nữa, con nghĩ quân đội dễ lắm ? Vừa con cũng đấy, điều kiện khắc nghiệt.” Duy Kỳ cũng vội vàng an ủi cháu gái.
Duy Nhược Hề thầm nghĩ, cô yêu cầu của quân đội cao, nhưng Tiểu Hạo ngày nào cũng ăn đồ ăn trong gian nên về phương diện thể chất chắc chắn sẽ đạt yêu cầu. Cô thể lo lắng ? Cô vất vả lắm mới một gia đình, cô mất bất kỳ ai.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-nong-trang-tuong-lai/chuong-45-noi-lo-cua-duy-nhuoc-he.html.]
“Dạ, con ạ.” Duy Nhược Hề chút thất vọng, “Con bếp giúp ba , chú và Tiểu Hạo cứ chuyện tiếp .”
Duy Kỳ và Duy Hạo theo bóng cô bếp, . Sao họ chuyện về quân đội mà khiến Nhược Hề vẻ mặt mất mát như ?
“Ba đang nấu món gì thế ạ? Để con phụ một tay.” Vừa bếp, Duy Nhược Hề nở một nụ tươi, cô sợ ba lo lắng.
“Tiểu Hề, con đến đúng lúc quá, đang định gọi con đây. Con gian bắt cho ít cua đãi chú nhé. Chú con khó khăn lắm mới đến chơi .” Mẹ cô đưa cho cô một cái vợt và một cái thùng.
“Dạ.” Duy Nhược Hề cầm lấy dụng cụ biến mất gian. Ba cô quen với việc .
Cô đến bên hồ nước trong gian bắt cua, tiện tay hái ít đào, Đào Đào la lối một trận. Cuối cùng cô kể xong một câu chuyện cổ tích thì ba đứa nhỏ mới chịu cho cô .
Quay trở bếp, ba cô mang cua hấp, còn cô thì phụ giúp dọn bàn ăn. Bàn ăn chỉ vài món gia đình đơn giản, cộng thêm một đĩa cua hấp lớn.
“Tiểu Kỳ, Tiểu Hạo, đây ăn cơm!” Mẹ cô gọi hai .
“Anh! Đây là cua ? Sao to thế ?” Duy Kỳ kinh ngạc đĩa cua bàn.
“ , đây là cua của Tiểu Hề đấy.” Nhờ Tiểu Hề mà cả nhà còn ngày ngày ăn bánh dinh dưỡng nữa. “Nào, Tiểu Kỳ, ăn thử xem .”
Duy Kỳ cầm một con cua lên ăn thử, “Trời! Ngon quá! Con sâu trong bụng em trỗi dậy . Tiểu Hề nuôi nhiều thứ thế , tiếc là em dám ăn nhiều, nếu lúc về đơn vị chịu tội trong phòng khử độc mất.”
Duy Kỳ từng , quân nhân khi về phép, lúc trở đơn vị sẽ kiểm tra xem ăn thực phẩm ô nhiễm . Nếu phát hiện độc tố, họ sẽ trải qua quá trình thanh lọc cơ thể, một sự tra tấn vô cùng thống khổ.
Vì thế, quân nhân khi về nhà nghỉ phép dù thèm cũng dám ăn uống bừa bãi. Thực , tân binh khi mới nhập ngũ cũng sẽ thanh lọc độc tố một , đó trải qua ba tháng huấn luyện mới chính thức trở thành tân binh và thể tham chiến.
Ba Duy lo lắng con gái, lỡ lời . Dù Duy Kỳ là em trai của ba Duy, là chú của Duy Nhược Hề, nhưng cứ thế chuyện cua là do cô nuôi, cô giận .
Duy Nhược Hề ba đang . Thật , cô cũng chú chuyện gian. Dù , càng nhiều thì nguy cơ Mặc Trạc phát hiện càng cao.
Dù cô cũng mới tiếp xúc với chú , nhân phẩm thế nào rõ. Mạo hiểm bí mật về gian dị năng của lúc chắc chắn là .
“Chú ơi! Rau củ và cua là con mua từ nhà hàng của bạn con. Cua thì con mua về nuôi tạm để ăn dần thôi. Con cũng bạn con lấy hàng ở , nhưng đây đều là thực phẩm sạch, ô nhiễm, nên chú cứ yên tâm ăn nhiều một chút cũng ạ.” Duy Nhược Hề cho chú chuyện gian. Cô ba trách , và cô cũng họ tự trách bản . Dù , càng nhiều thì sự việc càng dễ phơi bày.
Duy Nhược Hề thầm liếc ba với ánh mắt áy náy.