Nữ Thư Ký Xinh Đẹp Lại Là Thiên Sư Bắt Quỷ - 64

Cập nhật lúc: 2024-12-14 21:39:26
Lượt xem: 6

Hàn Hướng Nhu đứng lặng trước khung cửa sổ, ánh mắt hướng về phía biển cả mênh mông. Từ đây, cô có thể nhìn thẳng ra đại dương xanh thẳm. Mặc dù trời đã ngớt mưa, nhưng không biết từ lúc nào sương mù dày đặc đã bao trùm mặt biển. Lớp sương trắng xóa không chỉ che khuất tầm nhìn mà còn như một bức màn vô hình, cắt đứt mọi liên lạc với thế giới bên ngoài.

Trần Lâm bất giác ngẩng đầu, giọng khẽ run:

"Điện thoại... không có tín hiệu nữa."

Hàn Hướng Nhu quay lại, vỗ nhẹ vai cô, giọng nói trầm ổn:

"Chúng ta đã đặt phòng ở đây bảy ngày. Nếu đúng như kế hoạch thì chủ nhật mới có thuyền tới. Các chị cứ yên tâm, có em ở đây. Đừng lo lắng, chúng ta xuống dưới trước đã, rồi tính tiếp."

Trở lại tầng 5, nhóm của Hàn Hướng Nhu đi gõ cửa từng phòng để gọi đồng nghiệp. Sau khi kiểm tra, Trần Lâm cau mày:

"Chỉ có mười người. Vẫn còn bốn người chưa về."

Hàn Hướng Nhu trầm ngâm một lát, sau đó quay sang nói:

"Các chị vào phòng em trước đi. Ở đây an toàn hơn. Đợi em đi tìm mấy người còn lại."

Cô nhanh chóng lấy ra lá bùa, dán lên cửa phòng rồi dặn dò nghiêm túc:

"Các chị tuyệt đối không được rời khỏi đây. Có bất kỳ tiếng động gì bên ngoài cũng không mở cửa. Hiểu chưa?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-ky-xinh-dep-lai-la-thien-su-bat-quy/64.html.]

Trần Lâm gật đầu, ánh mắt đầy lo lắng:

"Em cẩn thận nhé. Chị sẽ cố xem có cách nào liên lạc được với bên ngoài."

Khi cửa phòng đóng lại, một bầu không khí căng thẳng bao trùm căn phòng nhỏ. Những người còn lại nhìn nhau, bối rối không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Khương Manh Manh nhíu mày, hỏi một cách nghi hoặc:

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao ai cũng trông căng thẳng thế?"

Một đồng nghiệp lâu năm, vốn có mối quan hệ thân thiết với Trần Lâm, chần chừ một lúc rồi cất tiếng:

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

"Chị Trần, có phải đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng không?"

Trần Lâm ngồi phịch xuống ghế, tay siết chặt đến trắng bệch. Cô ngẩng đầu lên, nở một nụ cười méo mó, khô khốc:

"Chuyện này... lâu đài cổ này... có quỷ."

Thư viện nằm trong ngọn tháp cũ kỹ, ánh sáng lờ mờ hắt lên những kệ sách cổ kính. Ba người Trương Nghiên, Tống Vũ và Lý Thần Thần ôm chặt sách trong ngực, co rúm sau một kệ sách. Từng tiếng bước chân nặng nề vọng lại, đều đặn như nhịp đập của nỗi sợ hãi.

Ngoài kia, Vương Nhạc Nhạc—nữ thư ký với mái tóc dài che khuất nửa khuôn mặt—đang chậm rãi tiến về phía kệ sách nơi họ ẩn nấp. Từng bước chân của cô ta như đếm ngược thời gian, khiến cả ba người đều không dám thở mạnh.

“Làm sao bây giờ?” Tống Vũ khẽ thì thầm, giọng lạc đi vì hoảng sợ. “Cô ta sắp tìm được chúng ta rồi.”

Loading...