Nữ Thư Ký Xinh Đẹp Lại Là Thiên Sư Bắt Quỷ - 52
Cập nhật lúc: 2024-12-13 09:44:00
Lượt xem: 9
Hàn Hướng Nhu, lần đầu tiên tham gia một hoạt động team building, vừa hào hứng vừa lúng túng không biết chuẩn bị những gì. Trước giờ tan làm, cô kéo Khương Manh Manh lại hỏi:
“Chị Manh Manh, em nên mang theo những gì thì phù hợp nhỉ?”
Khương Manh Manh nhìn cô từ đầu đến chân rồi gợi ý:
“Hoạt động lần này có thám hiểm trong rừng và bắt cá, nên tóc dài như em chắc không tiện xõa đâu. Mang thêm dây thun hoặc kẹp tóc để buộc gọn lại nhé. Cứ chọn quần áo thoải mái, dễ vận động và thêm một đôi giày thể thao. À, ngoài ra, nhớ mang theo vài bộ váy xinh đẹp nữa. Chị Vương mê chụp ảnh lắm, đảm bảo khi ra bờ biển chơi, em cần trang điểm thật đẹp để có những bức hình lung linh mang về.”
Nghe vậy, Trương Vi ở bàn bên cũng quay lại góp ý:
“Nơi đó chắc không có cửa hàng tiện lợi đâu. Nhà ăn trong khách sạn cũng chưa chắc bán đồ ăn đêm, nên tốt nhất là mang theo đồ ăn vặt để khi đói còn có cái mà lót bụng.”
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Hàn Hướng Nhu gật đầu, ghi nhớ cẩn thận. Tan làm xong, cô lái xe thẳng tới trung tâm thương mại, mua một loạt quần áo phù hợp cho chuyến đi biển và cả một cốp xe đầy đồ ăn vặt.
Khi lái xe về đến nhà, Hàn Thịnh Vĩ mở cốp xe định giúp Hàn Hướng Nhu mang đồ vào nhà. Nhưng vừa nhìn thấy bên trong, anh đứng ngẩn người. Công ty anh cũng từng tổ chức team building vài lần, anh biết các cô gái thường mang theo đồ ăn vặt. Nhưng mang nhiều đến mức này thì đúng là lần đầu tiên anh thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-ky-xinh-dep-lai-la-thien-su-bat-quy/52.html.]
“Em nói anh nghe, em đi team building hay đi chơi trung thu vậy?” Hàn Thịnh Vĩ vừa thở dài vừa cảm thán. “Mang nhiều thế này, chắc anh phải đẩy cả xe hàng vào mới được.”
Hàn Hướng Nhu không để tâm, tiến tới lấy một hộp bánh kem, mở ra rồi thản nhiên ăn:
“Em nghe đồng nghiệp nói, team building với chơi trung thu cũng không khác nhau là mấy. Anh à, từ nhỏ đến giờ em chưa bao giờ ra ngoài chơi trung thu đâu. Hồi tiểu học, trường có tổ chức chơi trung thu, nhưng cô giáo không cho em tham gia.”
Nghe vậy, Hàn Thịnh Vĩ lập tức thấy lòng nhói đau. Anh cau mày hỏi:
“Giáo viên kiểu gì thế? Sao lại không cho em đi?”
“Bởi vì mọi người nói mang em theo sẽ gặp quỷ. Các bạn học của em đều sợ.” Hàn Hướng Nhu đáp rất tự nhiên. “Sau này, lên cấp hai em không còn nhìn thấy quỷ nữa, nhưng lúc đó em đã học bắt quỷ với ông nội rồi. Các bạn còn sợ em hơn.”
Hàn Thịnh Vĩ cảm thấy nghẹn ngào, đau lòng xoa đầu Hàn Hướng Nhu, nhẹ giọng an ủi:
“Đám đó ngốc thôi. Toàn mấy đứa trẻ con có mắt không tròng.”