Nữ Thư Ký Xinh Đẹp Lại Là Thiên Sư Bắt Quỷ - 24
Cập nhật lúc: 2024-12-13 01:35:58
Lượt xem: 6
Tiết Yến Yến nhìn chằm chằm vào Hàn Hướng Nhu một lúc, rồi đột ngột thay đổi sắc mặt, biểu hiện trở nên yếu đuối và đáng thương. Cô ta dựa vào người Hàn Thịnh Vĩ, giọng điệu ngọt ngào:
"Thịnh Vĩ, sao anh lại mang cô ta đến đây? Không phải anh đang yêu em sao?"
Mùi hương hoa đào nồng nặc lập tức lan tỏa khắp căn phòng. Tiết Yến Yến khẽ vươn ngón tay thon dài, nhẹ nhàng vuốt ve trên cổ Hàn Thịnh Vĩ, giọng nói mê hoặc:
"Anh quên rồi sao? Hôm nay anh đã hôn em rồi đấy."
Khi nghe thấy lời này, Hàn Thịnh Vĩ ngửi thấy mùi hương trên cơ thể Tiết Yến Yến, cả người như lịm đi. Anh không thể kìm chế bản thân, tự động vòng tay ôm lấy eo cô ta.
Tiết Yến Yến nhìn về phía Hàn Hướng Nhu với vẻ mặt đắc ý. Rồi, không chút e ngại, cô ta nhón chân hôn lên môi Hàn Thịnh Vĩ ngay trước mặt Hàn Hướng Nhu.
Hàn Hướng Nhu đứng đó, lòng đầy bối rối. Cô cực kỳ muốn chứng kiến cảnh Tiết Yến Yến mê hoặc anh trai mình, nhưng lại lo lắng rằng sau khi xong việc, Hàn Thịnh Vĩ sẽ quay lại tính sổ với mình. Cô chỉ có thể tiếc nuối, rút một lá bùa từ trong ngực, rồi ném vào giữa hai người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-ky-xinh-dep-lai-la-thien-su-bat-quy/24.html.]
Lá bùa trong tay Hàn Hướng Nhu trông nhẹ nhàng như tờ giấy, nhưng khi cô phóng ra, nó lao đi như một mũi tên. Trong tích tắc, lá bùa dán thẳng lên môi của Tiết Yến Yến, chặn đứng khoảng cách giữa hai người. Tiết Yến Yến không kịp né tránh, nụ hôn bị dừng lại trên lá bùa, rồi sau đó lá bùa bay vút ra, đập mạnh vào tường và hóa thành tro bụi rơi lả tả xuống sàn.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Hàn Hướng Nhu bước tới gần anh trai, Hàn Thịnh Vĩ, vỗ nhẹ lên trán anh. Một luồng hơi mát lạnh truyền qua cơ thể, lôi anh ra khỏi trạng thái mơ màng.
Nhớ lại cảnh tượng khi nãy suýt chút nữa mình hôn Tiết Yến Yến, Hàn Thịnh Vĩ sợ đến mức tóc gáy dựng đứng. Anh quay sang liếc Hàn Hướng Nhu đầy ai oán, như muốn trách: "Sao em ra tay chậm thế chứ?"
Hàn Hướng Nhu nheo mắt, cười nhạt:
"Chẳng phải em muốn kiểm tra xem ý chí của anh kiên định đến đâu sao? Hóa ra, cũng chẳng lớn lắm nhỉ."
Hàn Thịnh Vĩ nghẹn lời, không biết phải phản bác thế nào. Anh nhớ lại giữa trưa đã mơ hồ cảm thấy có gì đó bất thường, nhưng đến tối, thần trí hoàn toàn bị khống chế, đầu óc trống rỗng. Nếu không nhờ Hàn Hướng Nhu, chắc anh không chỉ dừng lại ở nụ hôn mà có khi còn làm những chuyện chẳng dám nghĩ tới.
Ánh mắt Hàn Thịnh Vĩ lướt qua Tiết Yến Yến, lúc này đang ngồi bệt ở góc tường, sắc mặt tái nhợt, cổ áo lại lộ ra hơn nửa bầu ngực. Anh lập tức dời ánh nhìn, không dám tự cao tự đại nữa. Anh kéo tay Hàn Hướng Nhu, nhỏ giọng cầu xin:
"Em gái, đưa anh thêm lá bùa đi."