Nữ Thư Ký Xinh Đẹp Lại Là Thiên Sư Bắt Quỷ - 18

Cập nhật lúc: 2024-12-13 01:25:34
Lượt xem: 1

Hàn Thịnh Vĩ đưa mu bàn tay xoa nhẹ môi, dư vị của mùi hương hoa đào thoang thoảng vẫn còn vương vấn trong miệng. Anh thoáng ngẩn người, không thể hiểu nổi tại sao mình lại để bản thân rơi vào tình huống như vậy. Hôn môi nhân viên của mình ngay trong văn phòng – điều mà anh luôn tự nhắc nhở phải tuyệt đối tránh xa.

“Làm sao vậy? Anh không thích hôn em sao?”

Tiết Yến Yến nhẹ nhàng đặt bàn tay trắng nõn lên lồng n.g.ự.c rắn chắc của Hàn Thịnh Vĩ, đôi mắt long lanh ánh lên vẻ ấm ức. Cô nói, giọng nũng nịu:

“Rõ ràng vừa rồi anh ôm em rất chặt mà.”

Hàn Thịnh Vĩ ngượng ngùng, gương mặt hiện rõ vẻ lúng túng. Anh ho nhẹ hai tiếng, rồi khẽ đẩy tay Tiết Yến Yến ra, giữ giọng điềm tĩnh:

“Yến Yến, cô nên ra ngoài làm việc đi.”

Tiết Yến Yến khẽ cười, đôi mắt lém lỉnh như không bận tâm đến lời từ chối. Dường như cô đã cảm nhận được giới hạn của tình huống, liền dịu dàng nghiêng đầu, giọng nói có chút đùa cợt nhưng lại đầy mê hoặc:

“Vậy tối nay anh đến nhà em ăn cơm nhé? Em sẽ làm cho anh bát canh hoa đào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-thu-ky-xinh-dep-lai-la-thien-su-bat-quy/18.html.]

Giọng nói ấy như có ma lực khiến Hàn Thịnh Vĩ thoáng d.a.o động. Lời đồng ý gần như sắp thoát ra khỏi miệng, nhưng anh đột ngột dừng lại. Một tia lý trí cuối cùng kéo anh trở về thực tại, khiến anh cương quyết lắc đầu:

“Xin lỗi, tối nay tôi có việc bận rồi.”

Ánh mắt Tiết Yến Yến thoáng qua vẻ không cam lòng, nhưng cô nhanh chóng che giấu cảm xúc. Khi tiếng nói chuyện ngoài hành lang ngày càng ồn ào, cô biết không thể tiếp tục dây dưa. Với nụ cười đầy ẩn ý, cô khẽ đáp:

“Vậy ngày mai chúng ta lại hẹn nhé.”

Tiết Yến Yến bước tới bàn làm việc, cầm tập tài liệu mà trước đó cô đã để lại. Trước khi rời đi, cô quay lại, nở nụ cười đầy ám muội:

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

“Yên tâm, sẽ không ai biết chúng ta đã làm gì trong này đâu.”

Hàn Thịnh Vĩ xấu hổ xoay đầu đi, tránh ánh mắt lấp lánh đầy ý tứ của Tiết Yến Yến. Cô ta khẽ cười, bước nhẹ đến gần anh thêm chút nữa, vòng eo uyển chuyển lắc nhẹ, cố tình để hông mình va nhẹ vào người anh. Sau đó, Tiết Yến Yến cầm tập tài liệu trên bàn rồi đi ra ngoài, để lại một mùi hương hoa đào thoảng qua, vương vấn trong không khí.

Khi bóng dáng cô khuất hẳn, căn phòng trở lại yên tĩnh. Hương thơm nhàn nhạt cũng dần tan biến, nhưng dư âm của nụ hôn đó lại không chịu rời đi. Hàn Thịnh Vĩ ngồi xuống bàn làm việc, cố gắng tập trung nhưng tâm trí cứ rối bời. Hình ảnh đôi môi đỏ mọng, ánh mắt mê hoặc ấy cứ hiện lên trong đầu, như một sợi dây vô hình kéo anh vào một cảm giác trầm luân.

Anh tự trách mình, tự nhắc nhở bản thân: "Đây không phải trạng thái mà mình nên có!"

Loading...