Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 90
Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:22:47
Lượt xem: 38
Ở trong lòng anh làm sao mà có thể không rung động cho được.
Sơn Trà thấy anh cả nửa ngày không nói chuyện, cho rằng ở trong lòng anh còn có suy nghĩ gì khác, đang muốn mở miệng hỏi.
Tạ Tri Viễn lại đột nhiên đem người trên ghế mây ôm chặt lấy, một đôi mắt sáng rực mà l nhìn Sơn Trà nói: “Vợ à, em yên tâm, anh nhất định sẽ làm thật tốt, tuyệt đối sẽ không để số tiền của em bỏ ra uổng phí.”
Sơn Trà nghe xong bên tạ hồng lên nhưng lại ra vẻ ghét bỏ đẩy anh một phen: “Nói chuyện thì cứ nói thôi, anh bế em lên để làm cái gì.”
Tạ Tri Viễn đang ở trong sân nhà mình, một chút cũng không biết thẹn thùng kiêng dè, nói: “Muốn thân mật với em.”
Không đợi Sơn Trà đáp lại, anh đã lập tức lại đè lên cơ thể Sơn Trà rồi.
Tạ Tri Viễn là một người có hoài bão, Sơn Trà ủng hộ anh như vậy, trong lòng anh cũng tồn tại suy nghĩ muốn làm lớn một lần, thế là chưa tới hai ngày đã chuẩn bị đồ đạc xong xuôi chuẩn bị xuất phát.
Trước khi đi anh còn định đi tìm thợ mộc trong thôn để làm giúp anh một ván giường nữa, bị Sơn Trà ngăn lại.
Tuy rằng hai người đã nói sẽ đón bà Lưu tới, nhưng chuyện này cũng không thể nóng vội, dù gì trong nhà cũng không có phòng dư, để bà Lưu ở chung một phòng với đôi vợ chồng son, kể cả có làm thêm một chiếc giường khác, bà ấy chắc chắn cũng không muốn tới.
Huống hồ cô không chỉ nghĩ cho bà Lưu, mà còn suy xét cho Tạ Tri Viễn nữa.
Hai người bây giờ chính là hai vợ chồng danh chính ngôn thuận, nếu ở chung một phòng với bà Lưu thật, riêng Tạ Tri Viễn thì chưa nói, mà chính cô cũng cảm thấy không tiện.
“Chuyện này cũng không vội trong một hai ngày này, trước mắt cứ từ từ đã, đợi đến khi có thêm hai gian phòng ở nữa, chúng ta hãy đón bà tới cũng chưa muộn.”
Tạ Tri Viễn nghe cô, sau đó cũng không đi tìm thợ mộc nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-90.html.]
Chuyện anh đến Trung Bình, trong thôn cũng không ai biết, ngày lên đường hôm đó cũng không để Sơn Trà đi tiễn anh, thậm chí cũng không gọi Sơn Trà dậy, lặng yên không một tiếng động thu dọn đồ đạc xong, rồi một mình im ắng mà đi.
Lúc Sơn Trà tỉnh dậy, theo thói quen mà sờ sờ bên cạnh, không sờ thấy người, lúc này mới nhận ra người đã đi rồi, trong lòng lập tức có chút vắng vẻ.
Rửa mặt xong xuôi đang chuẩn bị đi nhà bếp nấu cơm ăn, lại phát hiện nồi vẫn còn nóng, bên trong có đặt một chén canh trứng và hai chiếc bánh trứng thái hành, đều vẫn còn nóng hổi.
Người này dậy sớm như thế, vậy mà còn làm xong xuôi cả cơm sáng cho cô.
Khóe môi Sơn Trà nhẹ cong lên, nghĩ thầm: Quả nhiên con người không thể quá ỷ lại vào người khác, Tạ Tri Viễn vừa mới đi, cô đã không nhịn được mà bắt đầu nhớ anh.
May
Có điều Tạ Tri Viễn đi rồi, cô cũng không phải không có việc gì làm, mà ngược lại trong khoảng thời gian này cô còn rất nhiều chuyện phải làm, phải kiếm thời gian đi An Thành với Vương Ái Hồng, rồi còn phải mau chóng làm năm mươi bộ nội y cho Lý Thu Vân, còn phải dùng nguyên liệu mà cô mua lúc đi An Thành nhanh chóng thiết kế ra thêm vài kiểu dáng mới mẻ nữa.
Sơn Trà vừa lên kế hoạch vừa ăn cơm sáng xong, dự định trước tiên tới nhà Trương Hỉ Muội nói về chuyện làm thêm hàng.
Lúc cô tới nhà Trương Hỉ Muội, hai vợ chồng đang vác cuốc chuẩn bị xuống ruộng làm việc, vừa thấy Sơn Trà tới, chồng của cô ấy không nói hai lời đã nhanh chóng lấy cái cuốc trong tay Trương Hỉ Muội đi, đầy mặt ý cười mà nói: “Em gái Sơn Trà tìm em, em đừng đi làm đồng vội, cứ nói chuyện với em ấy đi, để anh đi là được.”
Chồng của Trương Hỉ Muội tên là Lưu Hưng Tài, là một nông dân thành thật chất phác.
Quan hệ của hai vợ chồng khá tốt, Lưu Hưng Tài cũng coi như là thương vợ, mọi việc lớn nhỏ trong nhà cũng đều là Trương Hỉ Muội quyết định.
Sau khi biết bà xã nhà mình đi theo Sơn Trà nửa tháng thời gian đã kiếm được năm mươi đồng, anh ta càng thêm nghe theo lời của Trương Hỉ Muội.
Với Sơn Trà thì càng không cần phải nói, thấy nàng cứ như là thấy Thần Tài, chỉ thiếu nước đặt người lên trên điện thờ để thờ cúng mà thôi, nói chuyện dĩ nhiên cũng cực kỳ khách sáo.