Có điều cô cũng ngờ tới phận của Vương Mộng Quân còn khủng hơn lúc cô tưởng nhiều, lúc cô chỉ nghĩ bà lẽ là bà chủ của một gia đình giàu nào đó thôi, nghĩ giúp bà mấy câu là thể danh chính ngôn thuận dẫn tới trong tiệm của Lý Thu Vân.
Không nghĩ tới là một nhân vật lớn khó lường, tuy rằng lúc Sơn Trà còn , nhưng chắc chắn là một nhân vật lớn thể nhầm .
Vương Mộng Quân vốn tưởng rằng Sơn Trà sẽ phủ nhận, nghĩ tới Sơn Trà dứt khoát thẳng thắn mà thừa nhận, bà sửng sốt, ngược là nở nụ .
“Đồng chí nhỏ thật cũng thành thật.”
Sơn Trà tủm tỉm, nghịch ngợm đáng yêu, cực kỳ cho thích.
Vương Mộng Quân tiếp tục : “Dì vốn dĩ hỏi một chút cháu đồng ý trong trung tâm mua sắm thế vị trí của bán hàng , nhưng bây giờ nghĩ , cháu tay nghề như thế, nếu như chỉ trung tâm mua sắm một bán hàng, chắc chắn là lãng phí.”
Sơn Trà ở trung tâm mua sắm vài câu lý do thoái thác Vương Mộng Quân hảo cảm, tuy rằng là đầu bà gặp cô gái , nhưng trong lòng thích cô, cảm thấy cô là một cô gái .
Nhất là cô còn xuất nông thôn, tư tưởng và kiến thức như , là một chuyện đáng quý tới cỡ nào chứ.
Cho nên bà mới suy nghĩ cho Sơn Trà trong trung tâm mua sắm .
Sơn Trà nghĩ tới bà giới thiệu công việc cho , vội vàng một lời cảm ơn với , điều cô đúng là hứng thú đến trung tâm mua sắm bán hàng, đang uyển chuyển từ chối hảo ý của bà , đột nhiên nghĩ tới Vương Ái Hồng.
Cô cũng là một , nếu thể , chắc chắn là sẽ nhiệt tình rộng rãi cho thích hơn là bán hàng đó.
May
“Dì , cháu , nhưng cháu một bạn, cũng là một cô gái cực kỳ nhiệt tình năng động, cháu thể giới thiệu cô ?”
Vương Mộng Quân là sửng sốt, mắt mang ý : “Cháu thật cũng nghĩ cho khác, là ai của cháu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-76.html.]
Sơn Trà: “Không là gì của cháu, chỉ là một bạn chơi khá với cháu thôi, tuổi cũng sêm sêm với cháu, dáng vẻ cũng xinh , cũng mồm mép, chắc chắn sẽ là bán hàng đủ tư cách cho thích.”
Vương Mộng Quân xem nhẹ ngôn ngữ kỳ kỳ quái quái danh từ của cô, : “Nếu là cháu, thì chắc chắn dì sẽ lập tức đồng ý. nếu là bạn của cháu, thì nhất định theo quy củ, dì thể giúp các cháu mở lời một câu, nhưng về phần nhận , thì còn xem khả năng của bạn cháu.”
Sơn Trà vui vẻ mặt: “Cảm ơn dì, cháu trở về sẽ thử với cô , cháu tin là cô nhất định sẽ nhận.”
Vương Mộng Quân đồng ý để cho Sơn Trà dẫn Vương Ái Hồng tới trong thành thử xem, đó để cho Sơn Trà phương thức liên hệ còn chuyện nên rời .
Sơn Trà bà khi lên một chiếc xe jeep quân dụng thì cô cũng tới tiệm của Lý Thu Vân.
Lý Thu Vân mới đem khách tiễn hết, khi đổ một chén nước đưa cho Sơn Trà cùng với Tạ Tri Viễn mới : “Người đến đây là quen của em Sơn Trà?”
Sơn Trà: “Không quen .”
Lý Thu Vân nghi hoặc hỏi: “Vậy mà các thế?”
Sơn Trà đem sự việc mới xảy ở cửa hàng bách hóa thuật cho Lý Thu Vân , xong Lý Thu Vân liên tục tặc lưỡi.
“Đây nhất định chính là một nhân vật lớn đấy! Sơn Trà lá gan của em cũng thật là lớn.”
Còn dám chuyện trò vui vẻ như thế với , một chút cũng đều sợ hãi.
Sơn Trà chuyện, cô Vương Mộng Quân nhất định là một thế lớn, nhưng mà , cô cũng nghĩ nhiều suy đoán gì, nên cô dời đề tài .