“Cho nên , đừng mua, nhường chỗ thịt cho , đầu nếu như ăn, cứ đến nhà , sẽ cho ăn ké hai miếng.”
Tạ Trị Viễn hề lời của bà chọc giận, sớm Triệu Xuân Hoa là dạng gì.
Dứt khoát hề để ý đến bà , từ trong túi móc tiền , vòng qua bà đưa tiền cho chủ Lưu bán thịt, : “Chú Căn Tử, vợ của cháu còn đang chờ ăn nữa, phiền chú nhanh lên một chút.”
Thịt vốn dĩ cũng là mua , cũng đưa tiền , Lưu Nhị Căn dĩ nhiên chút suy nghĩ mà cắt thịt cho Tạ Trí Viễn.
Triệu Xuân Hoa thấy thì vui.
“Làm gì , thấy chỗ thịt ? Ông dáng vẻ nghèo kiết hủ lậu dạng của giống như là ăn thịt ? Tiền ông cũng cẩn thận cho kỹ , là giả thì ? Nói chừng , chắc lai lịch sạch sẽ gì"
Triệu Xuân Hoa thấy Tạ Tri Viễn thật sự móc nhiều tiền như từ trong túi, lập tức nghĩ tới ba mươi đồng tiền của hồi môn mà bà cho Sơn Trà, cùng với hai mươi đồng tiền lễ hỏi mà Tạ Trị Viễn đồng ý đưa cho bà cuối cùng Sơn Trà lừa về, nghĩ thầm đây chắc chắn là tiền của con khốn Sơn Trà cho Tạ Tri Viễn .
Kết hôn nghĩ cho nhà đẻ, ngược còn lấy hết tiền trợ cấp đàn ông, thật đúng là một của nợ hơn kém!
Bà tà càng nghĩ càng tức giận, thuận miệng liền bịa đặt bậy Tạ Tri Viễn.
Nào chủ bán thịt Lưu Nhị Căn lời của bà , d.a.o phay trong tay bang một tiếng băm ở thớt, khuôn mặt đôn hậu tràn ngập vẻ vui.
“Bà chuyện kiểu gì ? Đây là lời mà một vợ nên với con rể ? Bà đem con gái cho , chính là vì chà đạp ? cho bà , Tiểu Tạ là hậu sinh trong thôn chúng , lúc bà gì thì cũng cẩn thận một chút.”
Triệu Xuân Hoa nghĩ tới bán thịt bán thịt cho bà thì thôi, còn về phe Tạ Tri Viễn uy h.i.ế.p bà nữa, tức khắc giận sôi máu.
May
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-57.html.]
chủ Lưu bán thịt cao to, bà sợ đấu , bởi nên cũng dám ở mặt chú gì.
Mà chờ khi Tạ Tri Viễn cầm thịt , bà mới theo phía thêm: “Nếu gọi một tiếng vợ, bảo hiếu kính chỗ thịt cho , là ý kiến gì chứ
Tạ Tri Viễn quyết đoán cự tuyệt: “Đây là mua cho Sơn Trà.”
Triệu Xuân Hoa phát hỏa, bà đấu nổi Sơn Trà, chẳng lẽ còn đấu một Tạ Tri Viễn ? Một đám đây là đều cưỡi ở đầu bà ư, hôm nay chỗ thịt bà nhất quyết giành về cho bằng .
“Ai nhà nghèo đến xu dính túi, còn mua thịt? Cậu lấy tiền ? Còn là đồ móng heo Sơn Trà cho! cho , tiền của nó đều là cướp từ chỗ cả đấy! Lần tiền lễ hỏi bỏ qua cho hai , hôm nay thịt nếu như đưa, sẽ đến thôn mấy , để xem lúc đó ở trong thôn như thế nào!”
Bà kiêu căng ngạo mạn Tạ Trí Viễn, phát hiện Sơn Trà thình lình từ phía tới.
Giống như một hồn ma xuất hiện ở lưng bà : “Tiền của dì á? Hay là dì gọi nó một tiếng, xem nó trả lời .”
Triệu Xuân Hoa đột nhiên thấy giọng của Sơn Trà, sợ tới mức nhảy một phát ba thước cao, tim đập giống nhảy khỏi lồng n.g.ự.c <
Chủ yếu là do bà ăn ít khổ từ chỗ Sơn Trà, cho bên bây giờ hình thành phản xạ điều kiện.
“Mày phát tiếng thì c.h.ế.t ! Đi đường gì mà cứ như quỷ .”
Sơn Trà ở bên cạnh Tạ Tri Viễn, vẻ mặt trào phúng bà .
“Nếu thì thể thấy dì mặt dày tới đòi thịt của chồng chứ.”