Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 55
Cập nhật lúc: 2025-02-19 13:44:27
Lượt xem: 30
Dù sao đây chính là năm mươi đồng tiền đó, nếu như làm không được tốt, cô ấy cũng sẽ ngại không dám nhận.
Sơn Trà nhìn xem kỹ lưỡng, không có vấn đề gì, chờ cô trở về sẽ ghép nối gia công một chút, là có thể đưa đến chỗ của Lý Thu Vân rồi.
“Khá tốt, không thành vấn đề"
May
Sơn Trà chia lại cho Trương Hi Muội số tiền còn lại, Trương Hi Muội cầm lấy đếm vài lần mới thật cẩn thận mà cất vào trong túi, thật ra không phải cô ấy không tin tưởng Sơn Trà, mà là dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô ấy kiếm được nhiều tiền như thế chỉ trong thời gian ngắn, cho nên vui sướng cực kỳ.
Trương Hi Muội kiếm được năm mươi đồng tiên, trong lòng vui vẻ, giữa trưa nói thế nào cũng muốn giữ Sơn Trà ở lại nhà ăn cơm.
“Chị có phơi thịt khô, có thể xào thịt cho em ăn, em cũng đừng đi về vội.”
Sơn Trà xua xua tay: “Không được, Tri Viễn ở nhà đã làm xong cơm rồi, còn đang chờ em trở về nữa.”
Trương Hỉ Muội khen ngợi từ tận đáy lòng: “Tiểu Tạ thật đúng là biết thương em, hai em quả thật đúng y như trong sách nói cái gì mà tài sắc.
“Trai tài gái sắc.”
“Đúng, chính là trai tài gái sắc, tóm lại là rất xứng đôi nhau.
Hai người đang nói, cửa lớn nhà Trương Hỉ Muội bị người gõ vang lên, ra ngoài vừa thấy, thì ra là Tạ Tri Viễn.
“Chú nhìn chú đi, xa có chút như thế mà còn sợ vợ đi lạc nữa hay sao, lại còn cất công tới đón nữa” Trương Hi Muội trêu chọc nói.
Tạ Tri Viễn nhìn nhìn sơn trà, có chút ngượng ngùng cười cười, giải thích nói: “Em xuống ruộng hái rau, nghĩ hai người chắc là nói xong rồi, cho nên thuận tiện tới đây gọi một tiếng.”
Trương Hỉ Muội không tin, đây rõ ràng chính là vợ chồng son mới cưới bám dính lấy nhau không nữ rời mà.
Nhưng cũng không nói toạc ra “Thôi được rồi, vậy chị cũng không giữ Sơn Trà ở lại ăn cơm nữa, hai em mau trở về đi thôi."
Tạ Tri Viễn khẽ gật đầu, tự giác xách đồ vật trên tay mình, để cho Sơn Trà hai tay trống trơn đi theo anh, cùng nhau về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-55.html.]
“Anh nấu món gì vậy?" Sơn Trà xoa xoa bụng, có chút đói bụng.
“Đậu que hai ngày nay lớn lên kha khá rồi, anh hải một ít về xào ăn.”
Sơn Trà sờ sờ cằm: “Em muốn ăn mì hầm thịt, ngày mai đi xã Cung Tiêu Xã bên kia mua một ít thịt đi."
Tài nghệ nấu mì của Tạ Trị Viễn là tuyệt nhất, vừa vặn lại có đậu que, lại mua thêm ít thịt ba chỉ nạc mở đan xen, nấu mì hầm chắc chắn sẽ rất ngon.
Mùa hè thời tiết nóng, thịt chỉ có lúc buổi sáng mát mẻ mới có, lượng cung cấp còn rất ít, nếu như dậy muộn, thì thường sẽ không mua được.
Sơn Trà lại đột nhiên tâm huyết dâng trào: “Em đi cùng với anh cho.”
Từ sau khi cô đến nơi này, cô gần như chưa từng dậy sớm bao giờ, chỉ có vài lần là do bị người đáng ghét đánh thức một cách bị động, lúc này nghe Tạ Tri Viễn nói muốn dậy sớm mua thịt, cô đột nhiên tinh thần tỉnh táo, muốn cùng nhau dậy sớm một lần, cũng muốn ngắm mặt trời buổi sáng lúc sáu bảy giờ.
Sơn Trà nguyện ý đi với cùng mình, trong lòng Tạ Tri Viễn cực kỳ vui sướng, anh gật gật đầu: “Vậy buổi sáng ngày anh sẽ gọi em."
Tuy nói muốn dậy sớm, nhưng tới khi thật sự phải dậy sớm, Sơn Trà lại dậy không nổi, chôn đầu ở trong chăn, mặc cho Tạ Tri Viễn gọi có vài tiếng, cô cũng không muốn nhúc nhích.
Tạ Trí Viễn đã sớm chuẩn bị xong xuôi, chỉ còn chờ Sơn Trà rời giường, thấy cô không muốn dậy, lại vỗ về người cô: “Dậy không nổi thì cứ ngủ đi, anh đi trước, lần sau sẽ đưa em đi."
Sơn Trà vừa nghe, lại duỗi tay lập tức giữ chặt cánh tay của Tạ Tri Viễn, tiếng nói mang theo dày đặc buồn ngủ.
“Không được, hôm nay em nhất định phải đi."
Nhìn dáng vẻ rất muốn đi nhưng lại thật sự dậy không nổi của cô, Tạ Tri Viễn ngẫm nghĩ trong chốc lát, sau đó đột nhiên khom lưng xốc chăn lên, ôm ngang Sơn Trà lên.
Ửng đỏ mặt nói: “Vậy để anh ôm em di."
Sơn Trà “Phụt” cười một tiếng, cười đến tỉnh cả ngủ, mở to mắt nhìn khuôn mặt có chút ngượng ngùng của Tạ Tri Viễn, hỏi: “Thế nhở đâu bị hàng xóm nhìn thấy thì làm sao đây ?"