Năm đó, cô nên lời , để Sơn Trà gả cho Tạ Tri Viễn, lẽ cô nên gả cô cho một đàn ông góa vợ con dâu c.h.ế.t mới đúng.
Hoặc là gả cô cho đàn ông tim phổi như Chu Bình An, nếu hiện tại tiếc cơ thể cho đàn ông già cô mới .
Năm đó cô hiểu một giấc mơ lừa, thế cho Sơn Trà gả cho tên Chu Bình An , kết quả bắt đầu biến thành cơn ác mộng, cô Sơn Trà, để Sơn Trà sống như một bà hoàng.
Chỉ cần nghĩ đến mỗi về cô luôn bắt nạt, còn con tiện nhân Sơn Trà thì Tạ Tri Viễn sủng ái như tổ tông, cô tức đến nghiến răng.
Cô mơ cũng kéo Sơn Trà từ đám mây xuống mặt đất, bởi vì cô cảm thấy Sơn Trà cuộc sống như , là do cô Sơn Trà tội.
Người chịu khổ khi gả cho Chu Bình An vốn dĩ là Sơn Trà mới đúng.
Tưởng Ngọc Trân quên là lúc và Triệu Xuân Hoa nghĩ cách đem hôn nhân của Chu Bình An cướp lên đầu bản cô , cô đem những chuyện xui xẻo mà gặp đổ lên đầu Sơn Trà.
Cho nên hiện tại cô liều mạng tiến xưởng , riêng gì ở xưởng , mà đồng thời cô còn leo lên Phó xưởng trưởng, nếu cô thể giống như Lý Trường Căn thông đồng với Phó xưởng trưởng của xưởng , thì cuộc sống ngày còn lo là cuộc sống chắc?
Tưởng Ngọc Trân càng ánh mắt càng dính sát Lý Quốc Đống, hiện tại cô cũng thèm để ý tới lễ nghĩ nữa, độc mấy năm cô cũng hiểu rõ, tiền là quan trọng nhất.
Mà từ chỗ Sơn Trà, cô tự cho rằng chỉ cần tìm đàn ông tiền thì ngày sẽ bắt đầu.
Thất bại từ chỗ Chu Bình An cũng , cô vẫn còn thanh xuân và tuổi trẻ, cô cũng còn tâm trạng mà tìm cái loại là “Tiềm năng” nữa, tìm thì tìm kẻ tiền.
Dù thì ở chỗ cũng ai cô , ai cô là ai, chờ cô thật sự là tiền, đến lúc đó 9000 đồng thì tính là gì chứ? Cái xưởng dệt của Sơn Trà tính là gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-261.html.]
Ôm tâm tư như , chờ Lý Quốc Đống xong, đó dẫn tới xưởng tham quan, Tưởng Ngọc Chân cố ý chậm hai bước, bên cạnh công nhân mặt, mà dừng kế bên Lý Quốc Đống, mà lúc cô cần thận “Trẹo chân”, đó ngã về phía Lý Quốc Đống.
Lý Quốc Đống đang lưng cô , thấy ngã, theo bản đỡ , kết quả cảm giác cô chẳng những lên, mà ngược càng ngã về phía nhiều hơn.
“Đồng chí, cô ? Chân vững ?”
Tưởng Ngọc Trân còn kịp gì, thì hai phụ nữ phía cô , nhỏ giọng .
“Chân vững chỗ nào chứ? Rõ ràng là cô què, mà còn tới đây tìm việc gì chứ? Tìm đàn ông chắc.”
“Chỉ là cô cho rằng ai , aiz, mùi hồ ly đây .”
May
Tuy rằng hai cố ý nhỏ, nhưng các cô gần nên Tưởng Ngọc Trân rõ từng chữ một, Lý Quốc Đống cũng thấy, căn bản là từ đầu hiểu hai họ là ý gì, một lúc khi hiểu rõ, lập tức thấy như bỏng, một tay kéo Tưởng Ngọc Trân thẳng dậy.
Vẻ mặt thoải mái : “Đồng chí, cô cẩn thận một chút.”
Trong lòng Tưởng Ngọc Trân thầm mắng hai nhiều chuyện, lúc cô thể thẳng , cô Lý Quốc Đống là thế nào, nhưng thấy sắc mặt , cô cũng vội vàng giải thích: “Thật xin , chân trẹo nên còn sức nữa, phiền .”
Tương lai còn dài, chỉ cần cô thể xưởng thì cơ hội vẫn còn nhiều, cũng cần vội.
Lý Quốc Đống thấy cô xin với thái độ thành khẩn, cũng phân biệt cô đang thật giả vờ, cũng sợ tự đa tình nên cũng so đo với cô , nhưng lúc , cố ý cách xa Tưởng Ngọc Trân một chút.