Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:45:34
Lượt xem: 12

Mẹ của Vương Ái Hồng cũng đi tới theo, trừng mắt cô ấy nói: “Con đã bao lớn rồi, sao còn suốt ngày la la hét hét như vậy, còn ra cái thể thống gì nữa! Nhìn Sơn Trà người ta mà học hỏi kìa.”

Vương Ái Hồng bị mẹ ruột của mình nói cũng không cảm thấy có gì, buông Sơn Trà ra đổi thành ôm cánh tay của bà ấy: “Như vậy là được rồi chứ ạ.”

Sơn Trà cũng đã lâu không gặp cô ấy, vừa thấy mặt Vương Ái Hồng lập tức có lời còn chưa nói xong, vừa nói còn vừa muốn lôi kéo Sơn Trà đến nhà bọn họ.

Mẹ Vương Ái Hồng cũng hùa theo nói: “Đúng vậy, hai đứa cũng đã lâu không gặp rồi mà.”

Chờ Sơn Trà đồng ý rồi, Vương Ái Hồng mới hỏi lại: “Không phải cậu đi với Tri Viễn đi Trung Bình à? Về lúc nào thế?”

“Về được lâu rồi.”

“Vậy mà cậu cũng không tới nhà tìm tớ.”

Sơn Trà bật cười: “Cũng không phải tớ cố ý đâu, tớ có việc thật mà.”

Vương Ái Hồng vừa nghe, nhanh chóng hỏi lại: “Chuyện gì vậy? Không phải là về chuyện làm ăn này à?”

Thấy Vương Ái Hồng và mẹ cô ấy trên mặt đều lộ ra lo lắng, Sơn Trà nhanh chóng xua tay: “Không phải, chỉ là đến nhà dì nhỏ tớ thôi.”

Sơn Trà thốt ra lời này, Vương Ái Hồng và mẹ cô ấy đều trợn tròn đôi mắt.

“Gì? dì nhỏ? Sao tớ chưa từng nghe nói cậu còn có người dì nhỏ này nhỉ? Có thân không?”

Vương Ái Hồng cũng là người của vịnh Thanh Thủy, muốn nói Tưởng Vệ Quốc còn có mấy người họ hàng xa, nhưng họ hàng bên chỗ mẹ ruột của Sơn Trà, cô ấy thật đúng là chưa từng nghe nói qua. Đừng nói là cô ấy, mà đến ngay cả mẹ cô ấy cũng chưa từng nghe qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-217.html.]

Sơn Trà nói đại khái một chút về chuyện của Quản Văn Hoa, hai mẹ con nghe xong đều sửng sốt.

“Còn có chuyện này nữa à? Vậy thì cũng quá trùng hợp rồi!”

Sơn Trà cười gật đầu, chính cô còn cảm thấy mình cứ như đang nằm mơ kìa.

Chỉ là Vương Ái Hồng giật mình thì giật mình, bọn họ đều biết chuyện này đối với Sơn Trà mà nói, tuyệt đối là chuyện tốt.

Đặc biệt là bên Tưởng Vệ Quốc, trước kia sở dĩ ông ta dám bắt nạt Sơn Trà như thế, còn chẳng phải là ỷ vào bên nhà mẹ Sơn Trà không có một người có thể vì cô ấy mà chống lưng sao, hiện tại Sơn Trà có một dì ruột hàng thật giá thật, nếu như hai vợ chồng này về sau lại muốn gây chuyện, vậy thì cũng phải dè chừng chuyện này.

“Thật tốt quá, theo tớ thấy, cậu nên mang theo dì nhỏ của cậu trở về vịnh Thanh Thủy một chuyến, để bố cậu, không, để Tưởng Vệ Quốc biết, cậu cũng là người có người chống lưng.”

Sơn Trà lại cảm thấy không nhất thiết phải làm vậy, cô với Tưởng Vệ Quốc đã cắt đứt quan hệ, trả lại cho hai vợ chồng bọn họ một bài học lớn như vậy, kể cả không có người dì nhỏ Quản Văn Hoa này, thì Tưởng Vệ Quốc cũng không dám lại làm gì cô.

“Thế thì cũng nên làm cho bọn họ biết, dì nhỏ của cậu tài giỏi như vậy, chọc tức bọn họ một chút cũng được.”

Tưởng Ngọc Trân với Triệu Xuân Hoa trăm phương ngàn kế không muốn để cho Sơn Trà được sống yên ổn, nếu như biết cô còn có một người dì nhỏ tài giỏi lại có bản lĩnh như vậy, thì còn chẳng phải sẽ tức đến hộc m.á.u à!

Sơn Trà không có cố tình nói với Tưởng Ngọc Trân nhưng chuyện Sơn Trà mang theo một người phụ nữ với cách nói chuyện và khí chất phi thường đến trong thôn, tất cả mọi người đều nhìn thấy, mọi người truyền tai nhau ồn ào huyên náo, cho dù không có nói thì cũng đã sớm truyền tới lỗ tai cô ta.

Tuy rằng mới đầu Tưởng Ngọc Trân cũng rất tò mò, nhưng cũng không có đặt Quản Văn Hoa ở trong lòng, cho rằng là người không liên quan, kết quả buổi tối khi đi ra ngoài nói chuyện phiếm, mới nghe nói người Sơn Trà mang đến kia vậy mà chính là người làm việc cho nhà nước ở An Thành, chính là nhân vật lãnh đạo rất có bản lĩnh.

Đa số thôn dân của thôn Tam Tuyền đã sống hơn phân nửa đời, lãnh đạo lớn nhất mà họ có thể gặp qua chính là đại đội chủ nhiệm, mà cũng không phải lúc nào cũng có thể nhìn thấy.

Đừng nói là lãnh đạo An Thành, cho dù là lãnh đạo trấn trên bọn họ cũng không có mấy người có thể gặp qua, lần này còn tới một người có chức vụ cao đến như thế, trong lòng mọi người có thể không nói thầm sao?

May

Loading...