Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 216
Cập nhật lúc: 2025-02-19 07:45:32
Lượt xem: 13
Tạ Văn Bân thấy Sơn Trà thì càng căng thẳng đến nỗi xoa tay, sợ Sơn Trà không thèm để ý đến anh ta.
Tuy rằng Sơn Trà không có sự hào phóng như vậy cứ thế mà tha thứ cho những chuyện mà trước kia anh ta đã làm với Tạ Tri Viễn, nhưng nếu anh ta đã tính toán trở về cuộc sống bình thường, Sơn Trà cũng không cần phải mặt nặng mày nhẹ với anh ta.
Mặc dù không nhiệt tình như vậy, nhưng vẫn gọi anh ta một tiếng “Anh”, sau đó giới thiệu anh ta với Quản Văn Hoa một chút.
Quản Văn Hoa đối với thái độ khách sáo xa cách giữa hai người cũng không hỏi nhiều, gật đầu chào hỏi với Tạ Văn Bân một tiếng, sau đó từ trong túi móc ra mấy viên kẹo, đưa cho Kim Bảo và Ngân Bảo đứng ở phía sau không dám nói lời nào.
Tạ Văn Bân vốn không nghĩ tới Tạ Tri Viễn không có mặt mà Sơn Trà vẫn bằng lòng chào hỏi với anh ta, còn giới thiệu họ hàng trong nhà mình với anh ta, lại còn cho Kim Bảo và Ngân Bảo kẹo ăn nữa, bèn vội vàng ấn Kim Bảo và Ngân Bảo bắt hai đứa nói lời cảm ơn với Sơn Trà và Quản Văn Hoa, nói cảm ơn xong, lúc này mới chào Sơn Trà một tiếng rồi dẫn hai đứa nhỏ đi.
Ba người đi rồi, Quản Văn Hoa mới thử hỏi chuyện về Tạ Văn Bân, chuyện Kim Tuệ Tuệ xấu tính xấu nết Sơn Trà cũng không muốn nhiều lời, giải thích đại khái với Quản Văn Hoa một chút.
Cứ như vậy, Sơn Trà dẫn theo Quản Văn Hoa loanh quanh trong ngoài gần hết thôn Tam Tuyền một lần, cho đến ngày thứ ba thì đã gần đến sát hạn Quản Văn Hoa xin nghỉ, cô mới tiễn người đưa đến trấn trên, ngồi trên xe trở về An Thành.
“Hai ngày này cháu có việc cần làm, dì cũng không làm phiền cháu nữa, chờ thêm một thời gian nữa chú nhỏ của cháu với hai đứa nhỏ dọn tới, dì sẽ gọi cháu lên thành phố gặp mặt, đến lúc đó Tri Viễn hẳn là cũng có rảnh chứ?”
Sơn Trà gật đầu: “Có rảnh, chuyện bên chỗ anh ấy cũng không có quá nhiều, nhiều nhất một tháng là cũng ổn định cả rồi ạ.”
Quản Văn Hoa khẽ gật đầu: “Vậy thì tốt, lần trước dì gặp thằng bé cũng chưa kịp trò chuyện nhiều gì với nó cả, đúng lúc chờ chú nhỏ của cháu tới, bọn họ đều là đàn ông con trai thì nói chuyện mới càng cởi mở hơn.”
Sơn Trà lại gật đầu đáp một tiếng.
“Được rồi, vậy cháu mau trở về đi thôi, dì cũng đi đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-216.html.]
“Hẹn gặp lại dì nhỏ.”
Sơn Trà vẫy vẫy tay, xem xe buýt chậm rì rì lăn bánh lái ra ngoài, Quản Văn Hoa cũng ngồi xuống chỗ ngồi, vẫy vẫy tay với cô.
Tiễn Quản Văn Hoa đi xong, nhớ lại những ngày mấy hôm nay, Sơn Trà còn cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.
Lúc cô từ chỗ Tạ Tri Viễn trở về, chỉ nghĩ tới chỗ Quản Văn Hoa xem thử, cũng không nghĩ là Quản Văn Hoa sẽ thật sự là dì nhỏ của cô.
Mà trải qua hai ngày này ở chung, hai người đã từ trạng thái có chút xa lạ nhanh chóng bước vào mối quan hệ người thân, Quản Văn Hoa cũng không hề giấu giếm gì với cô, thật giống như cháu ngoại gái Sơn Trà này cũng không phải mới nhận mặt, mà là giống như vẫn luôn ở trước mặt bà ấy lớn lên vậy
Đời trước Sơn Trà có không ít người thân, nhưng từ sau khi cô đến nơi này, cô lại rất ít khi nhớ tới, chủ yếu là càng nghĩ tới lại càng cảm thấy khó chịu, không nghĩ thì ngược lại còn thấy đỡ hơn.
Nhưng con người cũng không thể hoàn toàn khống chế tư tưởng của chính mình, càng nói cho bản thân là không được nghĩ tới, thì lúc nghĩ đến sẽ càng thêm đau lòng khổ sở, nhất là khi có “cha mẹ” giống như Triệu Xuân Hoa với Tưởng Vệ Quốc làm đối lập, cô quả thực thấy nhớ nhà không chịu nổi.
May
Mà bây giờ sau khi có Quản Văn Hoa, Sơn Trà giống như từ trên người bà ấy thấy được bóng dáng của mẹ ruột mình ở đời trước vậy, cũng dịu dàng yêu thương cô như thế, làm cho trong lòng Sơn Trà thấy thoải mái lên không ít.
“Sơn Trà!”
Giọng nói của Vương Ái Hồng đột nhiên xuất hiện, cắt đứt dòng suy nghĩ của Sơn Trà.
Sơn Trà vừa quay đầu lại, Vương Ái Hồng đã giống như đạn pháo mà lao tới đây, ôm chặt Sơn Trà nói: “Vừa nãy tớ nhìn đã thấy ngờ ngợ là cậu rồi, mà mẹ tớ cứ nói không phải.”