Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ xinh đẹp những năm 80 - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-02-19 14:42:07
Lượt xem: 19

Khi đi dạo về nhà, đi ngang qua một cửa hàng quần áo, Quản Văn Hoa muốn đưa Sơn Trà vào mua hai bộ quần áo.

"Dì à, cháu có thể làm bất cứ bộ quần áo nào cháu muốn, vì vậy cháu không cần phải mua.”

Quản Văn Hoa không nghe cô ấy nói, đẩy cô vào cửa hàng.

"Như vậy không được, cháu làm cái gì thì làm, đây là dì có ý muốn, cháu cứ việc đi vào lựa chọn."

Cuối cùng, chọn được hai bộ quần áo mùa xuân thời thượng nhất mới đưa Sơn Trà trở về.

Mặc dù trong nhà chỉ có Quản Văn Hoa, nhưng căn nhà có rất nhiều phòng ngủ, bà dọn dẹp một chút rồi để Sơn Trà ở lại buổi tối.

Ngày hôm sau, Quản Văn Hoa đến xin phép lãnh đạo, cùng Sơn Trà chơi một ngày nữa, sau đó bà mua một số thứ rồi cùng cô trở về.

Khi Sơn Trà nói với Quản Văn Hoa về Tưởng Vệ Quốc, cũng nói với bà về bà Lưu, bà ấy biết rằng bà Lưu là một bà lão neo đơn, nhưng bà ấy đã chăm sóc Sơn Trà rất nhiều nên Quản Văn Hoa cũng mua quần áo và quà cho bà.

Cả hai cùng nhau lái xe đến thị trấn, tìm một chiếc xe khác để đưa họ đến làng Tam Tuyền.

Sơn Trà vừa giới thiệu Quản Văn Hoa, vừa gọi người đưa họ về nhà mình.

Nhiều người trong thôn chú ý tới đều vẫy tay chào Sơn Trà, tuy rằng không biết người này là ai đi cùng Sơn Trà, nhưng nhìn bên ngoài cũng không phải người thường, vì vậy không khỏi xúm lại xì xầm suy đoán người này đi cùng Sơn Trà đến thôn làm gì.

Chu Bình An đang đứng ở cửa nói chuyện với mọi người, từ xa nhìn thấy Sơn Trà mặc đẹp như hoa vừa chớm nở bước tới, anh ta không biết sau lưng Sơn Trà là ai, không phải người trong thôn, nhưng thoạt nhìn giống như người có địa vị.

Chu Bình An ánh mắt đột nhiên như dính vào Sơn Trà, nhất thời không thể dời mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-214.html.]

Sơn Trà giống như vầng trăng, dù cố gắng thế nào anh ta cũng không thể chạm vào, càng không thể có được lại càng khiến trái tim anh buồn.

Điều khiến anh ta khó chịu hơn nữa là lẽ ra mặt trăng này phải thuộc về anh, nếu mẹ con Tưởng Ngọc Trân không ngáng đường thì có lẽ Sơn Trà đã cưới anh ta rồi.

Vậy thì bây giờ người có vợ con ấm áp trên giường phải là anh ta, chứ không phải người hai bàn tay trắng Tạ Tri Viễn.

May

Chu Bình An hoàn toàn phớt lờ câu mà Sơn Trà nói ngày hôm đó, "Tôi không thích anh ta chút nào", và nghĩ rằng nếu Triệu Xuân Hoa cùng Tưởng Ngọc Trân không cố ý để bà mối truyền tin cho anh ta, không có mặt dày một hai phải gả cho anh ta, thì nói không chừng đã cưới được Sơn Trà về nhà.

Trong lòng anh ta càng ngày càng cảm thấy chán ghét Tưởng Ngọc Trân, nhưng anh ta không muốn để cô ta đi mà muốn lợi dụng.

Cho dù xuất ngũ về nhà, Chu Bình An vẫn cảm thấy mình thua kém gì so với Tạ Tri Viễn, trong lòng, anh ta và Sơn Trà nên là một đôi, Sơn Trà hiện tại ở cùng Tạ Tri Viễn, nhưng là bởi vì Tạ Tri Viễn giàu có và có thể cho cô những ngày tháng vui vẻ.

Khi anh ta kiếm được nhiều tiền hơn Tạ Tri Viễn, mang lại nhiều lợi ích hơn cho Sơn Trà, anh ta không tin rằng Sơn Trà sẽ chọn Tạ Tri Viễn hơn anh ta.

Về phần Tưởng Ngọc Trân, cho đến khi anh ta có được Sơn Trà hoàn toàn, anh ta sẽ không để cô ta ra đi dễ dàng như vậy, đây chính là do cô ta tự tìm đến, đó là cái giá mà cô ta phải trả cho việc chia tay anh ta và Sơn Trà.

Chu Bình An suy nghĩ dữ dội nhìn bóng lưng Sơn Trà rời đi, đến khi bóng dáng của Sơn Trà hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, anh ta mới định thần lại.

Sơn Trà cũng không biết Chu Bình An suy nghĩ gì nữa, cô thậm chí hoàn toàn không thèm chú ý tới anh ta, kéo cánh tay Quản Văn Hoa đi vào trong nhà mình.

Còn chưa nhìn thấy bà Lưu đâu, vợ lão tam và chị dâu Hà đang làm việc ở trong nhà đã nhìn thấy hai người trước, bọn họ nhanh chóng bỏ đồ trong tay xuống, lại tiếp đón với Trương Hỉ Muội, vội vàng ra ngoài nói: “Em vừa đi thì đi tận hơn nửa tháng, mãi mới về rồi hả.”

Sơn Trà hàn huyên hai câu với bọn họ, hỏi một chút tình huống trong nhà, biết được tất cả đều tốt, lúc này mới thả lỏng tâm tình mà giới thiệu Quản Văn Hoa cùng với mọi người: “Đây là dì nhỏ Quản Văn Hoa của em.”

Loading...