Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ phụ não yêu đương và phản diện cố chấp HE rồi - 48

Cập nhật lúc: 2025-05-15 15:42:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Làn da trắng lạnh làm cho khuôn mặt anh đỏ bừng lên có thể nhìn thấy rõ ràng.

Lục Kiêu che mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sao lại uống ở chỗ tôi vừa uống?”

Ơ???

Lúc này Lâm Liên mới phát hiện, dấu son môi của mình in trên chỗ anh vừa uống.

A a a, lần này cô thật sự không phải cố ý, lúc nãy cô quá vui vẻ hoàn toàn không chú ý!

Lâm Liên vội vàng nói: “Xin lỗi xin lỗi, tôi không chú ý.”

Lục Kiêu buông tay xuống, nhìn bộ dạng hoảng hốt của cô, giọng điệu bình tĩnh nói: “Thôi, không phải chuyện gì to tát.”

Vậy tại sao lại đỏ mặt?

Theo trực giác, Lâm Liên lặng lẽ nuốt câu hỏi trở lại.

“Vậy tôi rửa cốc, cậu uống thêm chút nữa nhé?”

“Không cần đâu, phiền phức.”

Lục Kiêu đưa tay lấy cốc, rót ca cao nóng vào, rồi bắt đầu uống.

Lâm Liên nhìn chằm chằm anh, phát hiện…

“Mặt cậu đỏ quá.”

“Thư viện bật điều hòa quá nóng.”

“Tầng ba điều hòa bị hỏng rồi.”

Lâm Liên nhỏ giọng nói.

Lục Kiêu nhìn Lâm Liên, mặt không cảm xúc nói: “Tôi nóng.”

Lâm Liên trầm tư.

Quả nhiên là đại miêu Siberia, thật sự rất nóng bỏng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-nao-yeu-duong-va-phan-dien-co-chap-he-roi-rjoa/48.html.]

Sau khi anh uống xong, Lâm Liên suy nghĩ một chút, đi tới.

Lục Kiêu thấy cô lại gần, mím môi, giọng điệu hơi hung dữ: “Làm gì?”

Lâm Liên duỗi ngón tay, lau khóe môi anh: “Dính son môi rồi.”

Cô đang định đánh giá kém cho thỏi son này, thì phát hiện mặt Lục Kiêu trong chốc lát đỏ bừng.

Cô mở to mắt, đang định hỏi anh làm sao vậy.

Lục Kiêu vơ lấy khăn quàng cổ của cô, quấn cô vòng rồi vòng lại.

“Hả?”

Trước mắt tối đen, Lâm Liên phát ra âm thanh hoang mang.

Chỉ nghe thấy Lục Kiêu tức giận nói: “Không được hỏi.”

Lâm Liên: “Ồ.”

Không hỏi thì không hỏi vậy.

Chú mèo xù lông hít sâu một hơi, cảm thấy thư viện thật sự quá ngột ngạt, đến nỗi nhiệt độ trên mặt không giảm xuống được.

“Tôi đi đây.”

Lâm Liên thò đầu ra từ trong khăn quàng cổ: “Vậy tôi đi cùng cậu.”

Lục Kiêu cau mày: “Cậu không phải đến học sao?”

Lâm Liên: “Không sao, triết học cái thứ này, có cố gắng cũng chưa chắc học tốt được.”

Nói cũng phải, Lục Kiêu không nói nên lời, nhìn cô như cái đuôi nhỏ đi theo phía sau mình.

Chờ đến khi ra khỏi thư viện, anh mới cảm thấy nhiệt độ trên mặt mình hạ xuống.

Chú mèo trở lại với cái lạnh đã bình tĩnh hơn rất nhiều, lấy lại được sự thong dong tự tại.

Lâm Liên không nhận ra thế giới nội tâm phức tạp của anh, đi đến trước mặt anh giẫm lên lá rụng trên mặt đất, thật trẻ con.

 

Loading...