Lục Kiêu: “Sao, không muốn à?”
Nhìn anh nhướng mày, Lâm Liên cắn răng, quyết định xông pha vì tình yêu: “Đương nhiên là em muốn rồi!”
Lục Kiêu nhìn bộ mặt đau khổ của cô, tâm trạng vui vẻ: “Yên tâm, không yêu cầu em ngay từ đầu phải chạy nhanh, cứ từ từ.”
Lâm Liên thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ hẳn lên.
Hì hì hì, vậy thì tốt!
Lục Kiêu cởi áo khoác ra, dẫn cô khởi động.
Lâm Liên vốn còn đang đau khổ vì phải chạy bộ, lập tức hăng hái hẳn lên.
Hình như anh ấy hoàn toàn không sợ lạnh, cô đã mặc áo khoác lông rồi, mà anh ấy bên trong chỉ mặc một chiếc áo phông đen ngắn tay, khi vận động có thể nhìn thấy rõ ràng đường nét cơ bắp đẹp mắt.
Khi xoay vai, bộ n.g.ự.c săn chắc đó khiến Lâm Liên phải che mũi lại.
To quá…
Lòng dạ mèo mèo thật rộng lớn, cảm giác có thể để cô vùi vào trong đó.
“Nước miếng chảy ra rồi kìa.”
Cô sờ sờ khóe miệng, phát hiện không hề có, bị lừa rồi!
Lâm Liên tức giận nói: “Mèo hư.”
Lục Kiêu nhướng mày: “Chó dâm.”
Lâm Liên thản nhiên nói: “Em là một nữ đại học sinh khỏe mạnh, không háo sắc thì còn ra thể thống gì nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-nao-yeu-duong-va-phan-dien-co-chap-he-roi-rjoa/32.html.]
Lục Kiêu: “Ừm, để anh xem em khỏe mạnh đến mức nào.”
Lúc đầu Lâm Liên rất tự tin, nhưng sau khi chạy xong vòng đầu tiên, cô nhanh chóng quỳ gối.
Cô thở hổn hển: “…Em sai…rồi…hộc…em chỉ là…một cái bánh snack…”
Miệng càng cứng, thân thể càng mềm yếu.
Lục Kiêu nhìn dáng vẻ thở không ra hơi của cô, thở dài.
Quá yếu.
Anh nắm lấy cánh tay cô: “Chạy theo nhịp thở của anh.”
Sau khi chạy xong vòng thứ hai, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Liên trắng bệch, Lục Kiêu cũng không bắt cô tiếp tục chạy nữa.
Lâm Liên: “…Em có thể ngồi xuống chưa?”
Lục Kiêu đưa nước cho cô.
Cô uống một hơi lớn, a, chai nước vốn chuẩn bị cho crush, giờ thành của cô uống rồi.
Anh dẫn cô chậm rãi đi dọc theo sân vận động: “Chạy xong đừng ngồi xuống ngay.”
Lâm Liên cảm nhận được gió thổi vào mặt, run lên.
Lục Kiêu thấy dáng vẻ đáng thương của cô, đổi hướng, chắn gió cho cô.
Chậc, sao có thể có người sợ lạnh đến vậy chứ?
Trở lại chỗ cũ, Lục Kiêu mặc áo khoác cho cô.