Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nữ phụ não yêu đương và phản diện cố chấp HE rồi - 17

Cập nhật lúc: 2025-05-10 13:33:46
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô vỗ bàn đứng dậy: “Bạn học Diệp này, còn ngẩn ra đó làm gì, chúng ta đi lấy đồ ăn thôi."

Thấy cô nháy mắt, Diệp Hàn Vũ cũng phản ứng lại: "À đúng đúng đúng, tôi sắp c.h.ế.t đói rồi."

Chỉ còn lại Lâm Liên và Lục Kiêu, hai người bắt đầu nhìn nhau.

Nhìn chằm chằm——

Lục Kiêu: "Cô nhìn gì?"

Lâm Liên: "Tôi thấy anh đẹp trai."

Lục Kiêu: "Khéo miệng."

Lâm Liên: "Anh vậy mà biết dùng thành ngữ, tiếng Trung không tệ nha."

Lục Kiêu: "Tôi lớn lên ở trong nước."

Lâm Liên chớp mắt, ý là——

"Tiếng Trung của anh rất tốt?"

Vậy thì lúc gặp nhau lần đầu, cô mượn cớ viết tên để sờ vuốt mèo, anh vậy mà lại chiều theo cô?

Xem ra mèo con có hảo cảm với cô không thấp nha!

Đôi mắt Lâm Liên sáng đến mức Lục Kiêu không thích ứng được, anh hung dữ nói: "Sao vậy, có ý kiến?"

Lâm Liên: "Không ý kiến không ý kiến~"

Đợi Diệp Hàn Vũ và Bạch Đồng quay lại, cô đứng dậy: “Anh thích ăn gì, em đi lấy giúp anh."

Lục Kiêu: "Không cần, tự tôi lấy."

Anh đứng dậy, phát hiện cô đi theo sau mình.

Thấy anh nhìn mình, Lâm Liên nở nụ cười vô tội.

Cô chỉ là tò mò về thực đơn của mèo con thôi, không có ý đồ xấu gì đâu nhé.

Quán thịt nướng buffet này là do Lâm Liên chọn, ngay gần trường, giá cả phải chăng, đồ ăn tươi ngon, đặc biệt là chất lượng thịt ba chỉ, hoàn toàn vượt trội so với các chuỗi cửa hàng thông thường.

Lâm Liên nhỏ giọng nói: "Theo nguồn tin đáng tin cậy, thịt ba chỉ của quán này là do ông chủ mỗi ngày ra chợ tranh giành mua thịt tươi đấy."

Lục Kiêu: "Tôi không biết nướng."

Đôi mắt Lâm Liên lập tức sáng lên: “Em biết, em nướng cho anh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-nao-yeu-duong-va-phan-dien-co-chap-he-roi-rjoa/17.html.]

Trên đĩa của Lục Kiêu có thêm một miếng thịt ba chỉ dày cộp dài ngoằng.

Quay lại chỗ ngồi, Diệp Hàn Vũ và Bạch Đồng đã nói chuyện rôm rả.

Diệp Hàn Vũ vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy núi thịt chồng chất trên đĩa của Lục Kiêu, không khỏi há mồm: "Lục ca vẫn có khẩu vị tốt như vậy."

Bạch Đồng tò mò: "Sao cậu gọi anh ấy là ca, Lục Kiêu lớn hơn cậu à?"

Diệp Hàn Vũ: "Hây, câu hỏi này của cậu hay lắm, cả ký túc xá, Lục ca là người nhỏ tuổi nhất, nhưng chúng tôi đều gọi anh ấy là ca, cậu biết tại sao không?"

Bạch Đồng: "Tại sao?"

Diệp Hàn Vũ: "Năm nhất mới nhập học, Lục ca đến muộn nhất, chăn ga gối đệm gì cũng không mang theo, chỉ đeo một cái ba lô, năm đó thời tiết kỳ lạ lắm, tối hôm đó đột nhiên giảm xuống mấy độ, các cửa hàng xung quanh đều đóng cửa. Tôi vốn định nhường cho anh ấy cái chăn dày, kết quả bị từ chối."

Lúc đó Diệp Hàn Vũ còn nghĩ, tôi đường đường là Diệp tam thiếu cũng không chê anh, anh còn chê tôi đúng không.

Lâm Liên không nhịn được hỏi: "Lạnh như vậy, anh ấy ngủ thế nào?"

Lục Kiêu nhìn chằm chằm vào miếng thịt trên vỉ nướng, mí mắt cũng không thèm động đậy.

Diệp Hàn Vũ vỗ đùi: "Các cậu chắc chắn không ngờ được, anh ấy cứ thế mà không đắp gì cả, ngủ trên tấm ván gỗ một đêm, ngày hôm sau như không có chuyện gì mà đi huấn luyện quân sự, còn được giáo quan khen ngợi!"

"Cả ký túc xá chúng tôi đều bội phục sát đất, quả không hổ là người đàn ông mang dòng m.á.u dân tộc chiến đấu, thể chất này thật quá mạnh mẽ."

Diệp Hàn Vũ nói với vẻ mặt sâu sắc: "Từ đó về sau, anh ấy chính là người anh duy nhất của ký túc xá chúng tôi."

Bạch Đồng kính nể: "Ngầu thật."

Diệp Hàn Vũ đắc ý: "Đó là đương nhiên."

Anh ta ưỡn ngực, cảm thấy sau khi trải qua câu chuyện này, hình tượng của Lục ca trong lòng mỹ nhân Lâm nhất định sẽ càng thêm vĩ đại!

Nhìn kìa, mỹ nhân đang tích cực chủ động nướng thịt cho Lục ca, ánh mắt dịu dàng biết bao.

Giờ phút này, trong lòng cô ấy chắc chắn tràn ngập sự sùng bái!

Lâm Liên cắt miếng thịt ba chỉ nướng vừa chín tới thành từng miếng nhỏ, trìu mến nói: "Nào, ăn nhiều một chút."

Thật đáng thương.

Thời tiết lạnh như vậy, anh ấy có thể ngủ cả đêm trên tấm ván gỗ, chắc hẳn từ nhỏ đã sống cuộc sống vô cùng khó khăn.

Lục Kiêu luôn cảm thấy ánh mắt của cô có gì đó kỳ lạ, nhưng sau khi ăn miếng thịt cô nướng, anh quyết định bỏ qua sự kỳ lạ đó.

Miếng thịt ba chỉ nướng vừa tới, cắn một miếng, nước thịt trào ra.

 

Loading...