Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 734
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:45:04
Lượt xem: 13
Diệp Khanh Oản bị đánh thức, nằm ở trên vai Liễu Thịnh, dụi dụi mắt hỏi hắn: "Sao vậy?"
Liễu Thịnh quay đầu nhìn nàng, cười nhạt nói: “Đại hôn của Nam Cung Phù Tang.”
"Nga, là đại hôn sao." Diệp Khanh Oản tùy ý đáp, còn chưa tỉnh ngủ.
Nhưng đột nhiên kịp phản ứng, toàn thân nhảy dựng lên: “Ai?”
"Phù Tang." Liễu Thịnh lại kiên nhẫn nói.
Lúc này Diệp Khanh Oản mới ý thức được bọn họ đã trở lại trong sách, nàng nhanh chóng nhảy xuống khỏi lưng hắn, hưng phấn nói: "Chúng ta đã trở lại."
Tiểu Bạch thấy nàng đã tỉnh, lập tức tranh công nói: “Là ta đưa đưa các ngươi về.”
"Tuyệt vời." Diệp Khanh Oản giơ ngón tay cái lên cho hắn một like.
Đang nói chuyện, đội ngủ đón dâu đã quay lại.
Nam Cung Phù Tang mặc hỉ phục, cưỡi trên lưng ngựa cao, tinh thần phấn chấn dừng lại trước đại môn vương phủ.
Diệp Khanh Oản nhìn thấy hắn, vội vàng vẫy tay: "Điện hạ, Tương Vương điện hạ, đại hôn vui vẻ!"
Tương Vương đang vén rèm lên, đột nhiên nghe thấy tiếng tiểu tham tiền gọi mình, liền quay người lại. Quả nhiên, nhìn thấy nàng đang đứng trong đám đông, vui vẻ vẫy gọi hắn, còn có Liễu Thịnh đứng cạnh nàng đang mỉm cười.
Tương Vương cũng mỉm cười với bọn họ, sai phó tướng dẫn bọn họ vào trước.
Hôn lễ của Tương vương không phức tạp như ở kinh thành, sau khi đón dâu bái đường, tân nương tử trực tiếp xốc khăn voan, ngồi cùng bọn họ ăn uống, tự do hào phóng.
Sau khi xốc khăn voan, còn tự mình bưng một chậu cua tràn đầy cho Diệp Khanh Oản: “Nào, ăn cua đi.”
"Ta cảm thấy ngươi nói đúng. Cua ngon hơn linh dương ở Danxi của chúng ta, nên lần này ngươi thắng."
Tỷ tỷ vừa dễ thương lại hào sảng, Diệp Khanh Oản rất yêu mến.
“Cảm ơn A Sử tỷ tỷ.”
"Không có gì." A Sử ôm bả vai nàng, rất có phong thái tỷ tỷ.
Tương Vương cũng không tức giận, để nàng phát điên.
"Thì ra các ngươi còn có thể trở về?" Tương Vương hỏi Liễu Thịnh.
“Thỉnh thoảng.” Liễu Thịnh giơ ly rượu lên nói: “Chúc mừng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-734.html.]
Tương Vương cũng không ra vẻ, cầm ly rượu lên, chạm vào rồi uống một ngụm: “Nơi đó thế nào?”
"khá tốt."
“Không có ai bắt nạt ngươi chứ?” Tương Vương tựa hồ không tin, cố gắng tìm tòi trên khuôn mặt hắn chút biểu tình uất ức.
Kết quả không có.
"Có, nhưng không bắt nạt được."
Tương Vương:......
Bọn họ uống rượu ăn cua, Tiểu Bạch dẫn Lão Hắc đến trại ngựa của Tương Vương chơi.
Ngựa của Tương Vương đều là ngựa chiến, cao to khỏe mạnh, nhanh như tia chớp.
Vừa bước vào trường đua ngựa, đã chạy điên cuồng , chơi thật thú vị.
Này thú vị hơn nhiều so với ở hiện đại. Tiểu Bạch vẫn thích cổ đại hơn.
“Ước gì tôi là con người thì tốt rồi.” Hắn tự đáy lòng cảm thán một câu.
"Làm người thì có gì tốt? Phải đi làm, không đi làm thì không có tiền, không có cơm ăn." Lão Hắc không thích làm người.
Dù họ là những người bình thường chạy khắp nơi để kiếm sống hay những người xuất thân cao quý, chỉ biết sống cho gia tộc, thì đều rất mệt mỏi.
Ngay cả Diệp Khanh Oản ngay từ đầu cũng bị hệ thống ràng buộc, buộc phải quay vòng, sống không bằng chớt.
Nàng cũng là trời sinh lạc quan thần kinh thôi. Nếu là người bình thường như vậy, có lẽ sẽ phát điên.
Tiểu Bạch lười để ý đến hắn, giảm tốc độ, thong thả đi về phía trước.
“Mấy ngày nay chúng ta tự chơi, không cần Diệp Khanh Oản và những người khác.” Lão Hắc nói.
Tiểu Bạch suy nghĩ một lúc, cũng được, dù sao nàng cũng thật vất vả mới có thể quay lại, chắc chắn muốn gặp rất nhiều người, cứ để nàng đi gặp: “Được.”
“Trừ cưỡi ngựa ra, ngươi còn muốn làm gì?” Lão Hắc hỏi hắn.
"Ta muốn đánh giặc." Tiểu Bạch hứng trí bừng bừng nói.
Lão Hắc:......
Ngươi cũng thật dám nghĩ.