Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 732
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:43:45
Lượt xem: 8
Hôm nay là lễ tình nhân, ngày mai là 520, ngày mốt là Thất tịch, còn có cốc trà sữa đầu tiên vào mùa thu, mười cây lạp xưởng vào mùa đông, ai nghiêm túc mà lại có nhiều thời gian đến vậy để ăn mừng những lễ hội kỳ lạ này chứ?
Tiểu Bạch trợn mắt nhìn hắn: “Không nói được thì nói ít thôi.”
Lão Hắc thấy hắn có vẻ tức giận, vội vàng ngâm miệng.
Nhưng rất nhanh hắn lại không nhịn được nữa: “Nói đến chuyện này, nếu có cơ hội nhắc nhở Liễu Thịnh một chút, để hắn thu liễm chút. Hắn tới đây là vì bị bug, có thể giấu diếm mọi chuyện được không?”
"Hắn như vậy còn chưa khiêm tốn sao?"
"Hắn có chỗ nào khiêm tốn chứ? Hôm qua hắn đánh với hơn chục người mà không bị rách tí da nào. Đây là việc mà người bình thường có thể làm được sao? Khi nào hắn bị nhắm tới xem ngươi còn nói được nữa không." lão Hắc thật sự cạn lời
"Ngươi còn dám nói như vậy sao? Bạch tam gia sai người đánh bọn hắn, không đi giúp thì thôi đi, ở đây còn nói mát." Tiểu Bạch càng tức giận: “Nếu cô ấy bị thương thì người đầu tiên tôi hỏi thăm sẽ là anh.”
Lão Hắc khó hiểu: “Cô ấy là ký chủ nhân của cậu, không phải của tôi, vì sao lại hỏi tôi?”
Tiểu Bạch quay lại nhìn hắn: “Ý anh là, ký chủ của tôi, anh không liên quan gì phải không?”
Lão Hắc mở miệng muốn nói, vốn dĩ không có liên quan, nhưng lại phát hiện vẻ mặt của hắn rất không tốt, liền vội vàng cười nói: “Ý tôi không phải vậy, ý tôi là...”
"Ta không nghe, ta không nghe." Tiểu Bạch đột nhiên đứng dậy, tức giận bỏ đi.
"Này, cậu đi đâu vậy?" Lão Hắc gọi hắn lại.
"Đi chớt."
Lão Hắc:......
Ra vẻ làm gì chứ, giống như kí chủ của hắn vậy.
Vừa kiêu căng vừa giả tạo.
Tiểu Bạch tức giận ngồi xuống trên bãi biển, vốn dĩ muốn phát tiết một chút. Nhưng vừa ngồi xuống, đã chạm vào một con nghêu trắng lớn.
Bước sang bên hai bước, lại có một con ốc mắt mèo, đi thêm một chút, có một con cua...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-732.html.]
Cua này to lắm, to hơn mấy con mua ở ngoài.
Thế là không thèm tức giận nữa, nhanh chóng nhặt hết hải sản, thậm chí còn chạy lại tìm một cái xô vừa đi vừa nhặt.
Nhặt nửa giờ đã đầy một thùng, cái gì cũng có, thu hoạch rất phong phú.
Mãi đến khi nhặt mệt mỏi, Lão Hắc mới xuất hiện.
Tiểu BẠch đang mải mê nhặt hải sản, quên mất mình còn đang tức giận, ôm một thùng hải sản chạy tới: “Lão Hắc, ngươi nhìn xem, ta nhặt được rất nhiều hải sản, còn có hai con cua to bằng mặt ngươi.”
Lão Hắc:......
Nếu không biết cách sử dụng ẩn dụ thì không cần phải sử dụng ẩn dụ.
Nhưng vẫn giả vờ ngạc nhiên nói: "Ồ, Tiểu Bạch, cậu thật lợi hại nha. Cậu nhặt nó ở đâu vậy?"
Tiểu Bạch lập tức cười chỉ chỉ bãi biển phía sau: “Ở bên kia, có rất nhiều, tôi dẫn cậu tới đó.”
Lão Hắc nhanh chóng tóm lấy hắn: “Đủ rồi đủ rồi, những thứ này đủ cho cậu ăn mấy ngày rồi, cho bọn chúng một con đường sống sót đi.”
"Được." Tiểu Bạch rất cao hứng nói, "Vậy chúng ta trở về nấu đi."
"Được rồi, cậu đi trước đi, tôi sẽ trả tiền xô cho cậu."
“Vậy thì nhanh lên.” Tiểu Bạch không suy nghĩ nhiều, vừa ôm thùng vừa ngâm nga hát, vui vẻ đi về.
Lão Hắc thấy hắn đã đi xa, liền tìm ngư dân đưa tiền: “Cám ơn các ngươi nhiều lắm.”
"Ông chủ thật khách khí, lần sau có nhu cầu hãy quay lại tìm chúng tôi. Hải sản của chúng tôi đều là mới đánh bắt, không phải mua về. Vì vậy tuyệt đối nhìn không ra là chúng tôi cố ý để ở đó."
"Được." Lão Hắc đáp lại, đuổi theo Tiểu Bạch.
Vừa đuổi kịp liền hỏi: "Có nhiều như vậy, cậu muốn nấu như thế nào?"
“Tôi không biết nấu ăn, cậu nấu được không?” Tiểu Bạch đưa xô cho hắn, cậu xách rất mệt.
Lão Hắc:......
Vâng, vâng, siêu cấp công bằng.