Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 709
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:28:37
Lượt xem: 4
Bọn họ ở trong sơn động ngủ một đêm, ngày hôm sau tỉnh lại, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng theo thói quen muốn duỗi người nhưng đột nhiên có một bàn tay ôm lấy cơ thể.
“Hư, ca đừng nói chuyện, đại sư huynh còn chưa có tỉnh đâu.” Tình Tình vừa thấp giọng nói chuyện, vừa quay đầu lại liếc mắt nhìn Tinh Mộc còn đang ngủ say một cái.
Xác định hắn không bị đánh thức, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng:......
Diệp Khanh Oản thấy thế, lặng lẽ thu lại cánh tay đang dang rộng của mình.
“Có đói bụng không?” Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cúi đầu hỏi nàng.
Nàng gật đầu.
“Ta đi tìm chút đồ ăn, các ngươi ở chỗ này chờ ta.” Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng nói, đứng dậy rời khỏi sơn động.
Tình Tình lại cảm thấy mỹ mãn ngồi trở lại, nâng má nhìn chằm chằm Tinh Mộc.
Lúc Đại sư huynh ngủ, khuôn mặt không quá lạnh lùng, mặt mày mang anh khí, còn khá xinh đẹp.
Diệp Khanh Oản thấy nàng giống như một kẻ hoa si, yên lặng cọ qua, nhìn chằm chằm Tinh Mộc: “Tình Tình, ngươi nhìn cái gì vậy?”
“Nhìn đại sư huynh nha, đại sư huynh thật đẹp?” Tình Tình đương nhiên nói.
Diệp Khanh Oản nghiêng người lại gần cẩn thận xem xét, cũng không thật sự đẹp nha, không có đáng yêu như Hồng Hồng, không có ôn tồn lễ độ như Lão Thái phó, thậm chí đều không có tú mỹ như Tương Vương.
Đã hiểu, Tình Tình thích người rắn rỏi như này.
Tình Tình không chú ý tới biểu tình của Diệp Khanh Oản, tiếp tục tự lẩm bẩm: “Trước kia đều là đại sư huynh chiếu cố ta, hiện tại rốt cuộc đến phiên ta chiếu cố hắn.”
Diệp Khanh Oản:......
Cho nên ngươi rốt cuộc là thích hắn, hay là thích chiếu cố hắn?
Không hiểu được.
Hồng Hồng đi ra ngoài một hồi lâu, còn chưa có trở về, Tình Tình bỗng nhiên nhờ nàng chiếu cố đại sư huynh một chút: “Ta đi tìm quần áo sạch cho đại sư huynh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-709.html.]
Diệp Khanh Oản liếc nhìn Tinh Mộc, hắn không phải vẫn tốt sao? Còn muốn chiếu cố như thế nào? Cũng không phải ba tuổi.
Nhưng vẫn không tình nguyện gật đầu, Tình Tình lúc này mới không quá yên tâm rời đi.
Nàng vừa đi, Tinh Mộc liền mở to mắt.
Nga, cái này, giả bộ ngủ sao!
Phỏng chừng là chú ý tới ánh mắt nghi hoặc của Diệp Khanh Oản, hắn có chút xấu hổ ho khan một tiếng: “Ta không dám tỉnh.”
Tình Tình quá nhiệt tình, hắn sợ hắn vừa mở mắt, Tình Tình sẽ tức giận.
Diệp Khanh Oản gật đầu: “Ta hiểu được, ta vô cùng thông cảm.”
“Tinh Mộc thiếu hiệp, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?” Diệp Khanh Oản nhìn chằm chằm hắn.
Hắn gật đầu.
“Ngươi thích Tình Tình sao?”
Tinh Mộc:......
Có cần trực tiếp như vậy không?
“Ngươi nói cái gì?”
“Ta nói, ngươi thích Tình Tình sao?” Diệp Khanh Oản không chê phiền lại nói một lần nữa.
“Không phải câu này, câu trước nữa.”
Câu trước nữa? Câu trước nữa là......
“Ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?”
Tinh Mộc gật đầu, tỏ vẻ là câu này, sau đó hắn trả lời: “Không thể.”
Diệp Khanh Oản:......
Ngươi!
Giang hồ cũng chơi tâm cơ.
Diệp Khanh Oản có chút tức giận, không muốn phản ứng hắn, quay lưng về phía hắn, nhìn cửa động, không biết Hồng Hồng khi nào mới trở về.