Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 643
Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:45:11
Lượt xem: 6
Nam Cung Phù Tang cùng Diệp Khanh Oản đồng thời bị bắt đi, còn chạy về hai hướng ngược nhau, Liễu Thịnh bị kẹt ở giữa, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Cứu một người, nhất định phải vứt bỏ một người.
Hắn đứng ở giữa, do dự hai giây, lập tức chạy về phía Nam Cung Phù Tang.
Hắn lên ngựa, nhanh chóng đuổi kịp hắc y nhân bắt Nam Cung Phù Tang, nhưng đối phương người đông thế mạnh, hắn trải qua một phen c.h.é.m giớt, mới cướp được người từ trong tay bọn họ về.
Trì hoãn một lúc, cho đến khi Ngự lâm quân chạy tới, hắc y nhân lúc này mới chịu rút đi.
“Công tử......” Thạch Hộc xông lên đỡ hắn, thấy hắn bị thương không nhẹ, vội vàng đưa hắn đi tìm thái y.
Hắn vẫy vẫy tay, nói: “nữ nhi của Tướng quốc đâu?”
“Công tử yên tâm đi, đã cứu về rồi, nhưng sau khi rơi xuống nước, có vẻ đã bị kinh sợ.” Thạch Hộc cùng hắn giải thích.
“Cứu trở về là tốt rồi.” Liễu Thịnh nhẹ nhàng thở ra.
Vụ hành thích tại khu vực săn b.ắ.n khiến hoàng đế nổi trận lôi đình, lại nghe Liễu Thịnh nói những người đó là hướng về phía Nam Cung Phù Tang, hoàng đế càng thêm tức giận hơn.
Một cái hai cái, đã bắt đầu nhớ thương nhi tử của trẫm rồi sao?
Phù Tang mới vài tuổi, đã uy h.i.ế.p đến bọn họ sao?
Hoàng đế hạ lệnh tra rõ, nhưng cũng biết, khẳng định chính là trong cung làm ra, rất khó điều tra ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-643.html.]
Bọn họ cũng đã nhắc nhở hắn, Phù Tang là con trai lớn nhất của hắn, qua một hai năm nữa, liền có thể tham dự triều chính.
Tuy rằng không được sủng ái, nhưng trước mắt, một khi Phù Tang tham dự triều chính, liền sẽ trở thành một trong những người thừa kế ngai vàng có khả năng nhất.
Cho nên những người đó, liền kiềm chế không được.
Nếu không làm gì đó, hắn chỉ sợ rất khó sinh tồn ở trong cung.
Nam Cung Phù Tang lần đầu tiên gặp phải trường hợp này, sợ hãi quá mức, nhưng hắn vẫn chờ ở trên đường Liễu Thịnh hạ triều, muốn đích thân nói lời cảm ơn với Liễu Thịnh.
“Điện hạ không cần cảm tạ ta, đây là việc hạ quan thân là thần tử nên làm, nhưng điện hạ thân là hoàng tử, cần có năng lực tự bảo vệ mình nhất định.”
“Nếu như ngày đó hạ quan không có mặt, hoặc là hạ quan lựa chọn cứu nữ nhi của tướng quốc, điện hạ bây giờ sẽ ra sao? Điện hạ có từng nghĩ tới chưa?”
Nam Cung Phù Tang nghe hắn nói, hung hăng cắn môi dưới, không nói chuyện.
Liễu Thịnh tiếp tục nói: “Không ai có thể vĩnh viễn bảo hộ ngài, trừ bỏ chính ngài, đạo lý này, hạ quan hy vọng điện hạ có thể sớm ngày minh Bạch.”
Nam Cung Phù Tang ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt không hề né tránh, mà là thực kiên định nói: “Ta biết nên làm như thế nào.”
Từ đó trở đi, Nam Cung Phù Tang không còn phá phách nữa, lần đầu tiên đến cầu phụ hoàng, cho hắn đi theo Mạnh Đào Đại thống lĩnh tập võ.
Hoàng đế biết rõ hắn ở trong cung sinh tồn gian nan, liền đồng ý.
Sau đó, mỗi ngày hắn đều luyện võ với Mạnh Đào vài canh giờ, lại đi theo tiên sinh học tập, nếu có điều gì không hiểu, sẽ đợi trên đường Liễu Thịnh hạ triều, đi thỉnh giáo hắn.
Sau đó, dưới sự chỉ điểm của Liễu Thịnh, từ từ thay thế những cung nhân trong cung không làm tốt, an bài những người mà hắn đích thân chọn vào.
Dần dần, cũng có tâm phúc của chính mình.
Tuy rằng vẫn không có thế lực gì, nhưng đã không còn cung nhân nào dám bằng mặt không bằng lòng, khinh hắn không có người chống lưng, bởi vì chính hắn có thể chống lưng cho chính mình.